Trên chuyến xe trở về, lòng An đầy những cảm xúc khó mà có thể nói ra đơn giản thành lời. Có lẽ cậu đã suy nghĩ quá tiêu cực chỉ vì một vấn đề giản đơn. Cuối cùng thì những lắng lo trong lòng chỉ là thái quá. Mọi chuyện diễn ra tốt đẹp hơn cậu nghĩ rất rất nhiều. Nguyên biết An đang cảm thấy rất nhẹ nhõm sau khi cuộc gặp mặt với ba cậu đã kết thúc, liền hỏi to.
"Sao rồi? Tối nay cậu có muốn ăn mừng hay không?"
"Chuyện gì?"
"Thì là chuyện cậu đã 'ra mắt nhà chồng' thành công!"
"Điên à? Còn cậu kìa! Chuẩn bị tinh thần đi ở đó mà ăn với chả mừng.."
"Đừng lo.. Tớ sẽ ra mắt với gia đình cậu nhanh thôi! Dù gì cậu cũng đã là của tớ rồi, có muốn cũng không thoát được tớ cả đời này đâu.. Cậu muốn yêu người khác càng không được đâu nhé!" Nguyên lém lỉnh.
An ngồi phía sau chỉ cười trừ trong im lặng và lắc đầu ngao ngán nhìn Nguyên qua tấm gương chiếu hậu. Nhưng trong lòng cậu giowf lại thấy hạnh phúc vô bờ bến. Cậu tin rằng mọi chuyện trong tương lai rồi sẽ ổn cả thôi!
Vừa về đến nhà An thì đã hơn sáu giờ tối. Trời chuyển dần sang một màu đen xịt. Ánh trăng non treo lơ lửng trên bầu trời. Ngoài ban công thi thoảng vút qua những cơn gió nhè nhẹ, mang theo chút không khí lành lạnh của cuối thu và đầu đông đang dần đến. An mở đèn. Căn phòng nhỏ hôm nay chào đón một vị khách đặc biệt. Nguyên nhìn lướt qua, gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-noi-tuong-tu-chi-danh-cho-rieng-cau/2649467/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.