“Tôi phối chế ra một loại thuốc sẽ làm em ấy không phải đau khổ mà chết, rồi hòa nó vào trong cà phê. 
Em ấy chết rồi.” 
________________ 
Năm 2020, mạt thế bùng nổ. Khi đó, Diệp Tang còn đang đóng phim. 
Chỉ trong mấy chục phút ngắn ngủi, thế giới biến thành địa ngục, tiếng thét chói tai cùng tiếng gào rống đến lạc giọng của mọi người hòa lẫn vào nhau, khiến Diệp Tang còn đang trong sân trở tay không kịp. 
Cậu đẩy phó đạo diễn đang thất tha thất thểu đi đến chỗ mình ra. Có lẽ đó chẳng phải phó đạo diễn nữa, giờ gã chỉ là một xác chết tỏa ra mùi thịt thối tanh tưởi mà thôi. 
Trong mắt Diệp Tang lấp đầy tuyệt vọng, cậu giãy giụa trốn khỏi phim trường, chạy thật nhanh trên đường cái, gương mặt tuyệt mỹ thấm đẫm mồ hôi. Nếu là ngày thường, chắc chắn Diệp Tang sẽ không để mình chật vật thế, nhưng giờ đây cậu chỉ có thể chạy bạt mạng như vậy. Cậu không thể chết, nếu cậu chết thì em gái phải làm sao bây giờ? Cậu phải sống sót, nhất định phải sống sót trở về! 
Mọi “người” vẫn chen chúc nhau, tiến lên bao vây nơi này như trước. Chẳng qua trong mắt họ không còn sự sùng bái cùng theo đuổi cuồng nhiệt nữa, mà là dục vọng thèm muốn với thức ăn. Diệp Tang linh hoạt tránh khỏi những thứ máu thịt lẫn lộn muốn giữ lấy tay cậu ấy, đột nhiên, từ tủ kính thủy tinh bị đập vỡ bên cạnh, một tang thi nữ đầy máu bổ nhào lên trên người Diệp Tinh. Cậu thậm chí còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-no-roi-han-se-yeu-nguoi/2817519/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.