Tại lớp của nó, cô dạy môn Văn của nó đang say xưa giảng bài còn học sinh ở dưới cũng chìm đắm theo những lời giảng của cô còn nó thì đang nghĩ tới một việc khác " Trời ơi!!! Mình phải làm sao đây chứ! Cái tội ham ăn cho lắm vào, đúng là ăn ké ngon nhưng hậu quả bây giờ thì " ĐẠI NGON " luôn!!! Hic...hic... Không được mình phải đi, nhất định phải đi để đưa ba mẹ mình về ". Bỗng nhiên:
- Em Minh hãy nói cho cô biết thế nào là điệp từ? Đó là kiến thức lớp 7 đó!!! - Cô bất ngờ hỏi nó
- Dạ... Dạ... Thưa thầy....á lộn thưa cô là... là... điệp từ là từ được.... được lặp lại ạ!!! - Nó trả lời lụi cầu mong đúng đi.
- Em có chắc chắn câu của mình chứ??? Mà cô xin nhắc lại là cô là cô chứ không phải là thầy, em nhớ đó!!! - Cô hỏi thử lại nó.
- Dạ... Dạ... Em chắc chắn 100% luôn cô - Nó đảm bảo nhưng trong long thì.....
- Tốt! Nhưng em chép 10 lần câu này vì em thiếu 2/3 câu này chúc em may mắn. - Cô phán nó một câu trời đánh.
- Nhưng... nhưng... nhưng sao lại vậy cô??? Ít hơn đi cô, em biết cô độ lượng nhân từ, à mà hôm nay cô đẹp lắm đó, cô ơi tha cho em đi nhá!!! - Nó lại dở trò nịn nọt nữa rồi. Nó ở phía bên đây năn nỉ còn hắn thì nhếch mép cười.
- Em à! Cô biết mình đẹp từ xưa đến nay rồi, à mà có nhiều người khen cô lắm,cảm ơn em vì em đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhok-cung-dau-a-anh-yeu-em/97002/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.