Giờ ra chơi
Mình xuống căng tin nha anh Tuấn-nó chạy đến ôm lấy tay Tuấn kéo đi
Nè sau thằng Tuấn bằng tuổi tôi mà bà kêu nó là anh vậy-Hắn đang cười nói vui vẻ với Lâm và Sin thì nghe nó kêu Tuấn là anh tự nhiên mặt cau có, chạy lại nó hỏi cho ra lẽ (sao giống ghen thế hông biết)
Tại Tuấn nói anh ấy lớn hơn tôi hẳn 3 tháng luôn kìa,tất nhiên người nhỏ phải kêu người lớn là anh rồi ông ngu quá đấy-nó nói xong thì Lâm cười lăn cười bò,Sin thì không biết gì cũng cười theo,còn Tuấn thì chỉ cười khẽ vì độ ngây thơ của nó khi bị anh lừa từ lúc nhỏ mà tới lớn lên cũng còn tin
Jời nó lớn hơn bà có 3 tháng thôi,còn tôi lớn hơn đến 7tháng đấy dậy phải gọi là gì đây-Hắn lên mặt bĩu môi nói (chắc vì tại thích người ta kêu là anh chứ gì)
Nhưng tôi đã có cái khác xưng hô với ông rồi,thú vị lắm nghe thử không,cả ông nữa đấy-nó nói với hắn rồi chỉ tay về phía Sin
Cái gì nói thử đi-hắn và Sin đồng thanh thắc mắc hỏi
Kêu là Nam ở đợ và ôsin Sin nha được hông haha... -nó nói rồi bỏ chạy trước,2 anh chàng kia thì máu trào tới não,nhất là Sin tự nhiên không nói gì nó cũng bị dạ lây,thế là Nam ở đợ và ôsin Sin đuổi bắt nó để trị tội
sau khi chạy đã mệt rã rời,chạy đến nỗi mòn đế giày thì tụi nó đến căng tin để giải quyết cái bụng đói từ sáng đến giờ bị chủ nhân bỏ mặt,nhưng thật không may ở đây bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-kieu-ngao-va-anh-chang-playboy/1577/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.