Nó tắm rửa xong rồi cả 2 đi đến nhà Thư. Cửa đã bị khóa,Thư lục trong túi xách thì nhớ rằng mik quên đem mất rồi.
"Em quên đem chìa khóa rồi chị à"
Nó đơ luôn, ko lẽ đứng đợi ở ngoài à? Trời nắng như này sao? Haizz thật,nó và Thư ngồi ở hàng ghế trước nhà, cũng đỡ khi có ghế ngồi ghê hen.Thư tự đánh mik "Sao em lại quên đem chìa khóa cơ chứ? Đúng là ngu quámà"
Nó cười "Ko sao đâu mà, ngồi đây đợi tí, coi như hóng mát"
"Hóng mát? Chị nghĩ zì zậy? Trời nắng như này mà chị bảo hóng mát, mùa đông zì mà nắng chang chang, nóng quá trời"
Nó chỉ cười rồi chóng tay lên bàn nghĩ vu vơ, hình bóng Ba nó luôn ùa về "Chị nghĩ zì zậy? Lại nhớ bác sao?"
"Ừm, hình bóng Ba cứ ko thể nào phai đi, tại sao chị cứ mãi nhớ Ba zậy?"
Thư thở dài "Chị biết ko, hồi đó em từng đi lạc đó"
Nó nhìn Thư "Em đi lạc sao?"
Thư cười kể lại mọi chuyện "Đó là lúc em 5 tuổi, vào ngày sinh nhật họ đãdẫn em đi sở thú, chị biết ko, lúc đó vì ham chơi với mấy con thú nên đã chạy đi, Ba Mẹ em cũng ko biết nên cứ đi qua chỗ khác mà cứ tưởng là có em. Khi em quay lại thì ko thấy họ, chỗ đó có hổ báo cọp sư tử gấu nênem rất sợ, còn có cá sấu nữa đó chị"
"Bất cứ đứa con nít nào vào hoàn cảnh như em thì luôn sợ mà"
Thư cười tít mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-dang-iu-va-chang-trai-lanh-gia/1909324/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.