Suốt cả ngày học nó chả tập trung đk tí nào, cứ nghĩ về lúc ra chơi,nghĩ về những ánh mắt viên đạn đó, nghĩ về hắn. Nó phải làm sao để mọingười hết bàn tán về nó đây? Làm sao để có thể cho mọi người hết ghét nó và hắn đây? Rất nhìu câu hỏi bao trùm lấy nó, nó muốn trốn cũng ko đk,đối diện cũng ko xong, làm sao đây?
.
.
.
Hôm nay nó đi bộ, nhỏ cũng zậy, cả 2 đã qua đườg thì nó sực nhớ để quên đồ nên chạy đến lớp lấy.
"Cuốn tập toán đây rồi, may quá"
Nó cất zô cặp rồi chạy ra, đúng lúc đèn đỏ, nó băng qua đường thì có 1chiếc xe máy chạy vượt đèn đỏ tông vào nó, nhỏ nhìn mà đứng tim liềnchạy qua.
"Nhi ơi, có sao ko? Trời ơi, máu"
Vì trường mặc váy mà nên chân nó bị trầy đầu gối nặng và khúc dưới chỉ trầy da, nhỏ tức điên quát
"Nè, có mắt để trưng hả? Chạy xe ko biết nhìn đường sao?"
Tên đó tháo mũ và mắt kính ra, trông anh ta chỉ tầm 18 19 tuổi thôi, hènchi nông nỗi phóng tốc độ nhanh, vượt đèn nên đụng là phải, dân ăn chơichứ ít zì. Anh ta nhìn nó cười khẩy
"Có sao ko? Chỉ trầy da thôi mà, có chết đâu mà lo"
"Anh qua kia nói chuyện với chúng tôi, ở đây là giữa đường, tôi ko muốn mua thêm họa" - nó
Nhỏ đỡ nó qua bên kia đường, anh ta chạy đến mém nữa tông trúng nhỏ.
"Yah cái tên kia, 18 19 mà bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-dang-iu-va-chang-trai-lanh-gia/1909312/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.