Về đến nhà, nó vào thay đồ rồi ngồi phịch xuống giường, với tay cầm lấy tấm ảnh chụp chung với ông bà.
"Bà nội, con nhớ bà lắm, sao bà lại bỏ con và ông nội zậy? Bà ko thương Tuyết Nhi sao?"
Mặt nó buồn hiu, chìm vào dòng suy nghĩ, tiếng gõ cửa làm nó giật mik "Cửa ko khóa"
Khánh Du mở cửa bước zô "Sao ko ra ngoài với mọi người?"
Nó lắc đầu "Em ko muốn, em chỉ muốn nằm và nằm thôi"
"Như zậy sẽ khiến em mệt đó Nhi, nói thật đi, em có chuyện zì?"
Nó thở dài "Bà đã bỏ em rồi, em ko muốn ông nội bỏ em đi"
Khánh Du an ủi "Đừng lo, ko sao đâu, ko có ai hại ông nội đâu"
Nó gật đầu "Anh biết ko Khánh Du, em biết đk 1 chuyện"
Khánh Du thắc mắc "Chuyện zì?"
"Lúc chúng ta cãi với Minh Lâm rồi đi zô phòng nghỉ, tình cờ Thư làm rơi sợi lắc ở đó, cô ấy có quay lại kiếm thì thấy...Khải Minh đang nóichuyện...với Minh Lâm"
"Ah cái tên Khải Minh đó, từ đó zờ anh ko ưa anh ta"
Nó tròn mắt "Anh quen hả?"
Khánh Du thở dài "Dĩ nhiên, anh ta là con người trăng hoa, tính tình ngạomạn, khi mà đã tìm đk con mồi thì anh ta sẽ dùng mọi thủ đoạn để có thứđó. Ví dụ điển hình như Trần Ngọc Anh"
Nó nhíu mày "Trần Ngọc Anh? Nghe quen quá"
Khánh Du xua tay "Thôi thôi, ra ngoài đi"
"Em hơi mệt"
"Zậy em ngủ 1 tí đi, anh ra ngoài"
Nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-dang-iu-va-chang-trai-lanh-gia/1909309/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.