Nó khó hỉu về chuyện ông quản gia nóivới nó, cái zì mà người bên cạnh sẽ chết? Zì mà ko đk điều tra cơ chứ?Rốt cuộc ông ta là ai? Sao lại ngăn cản mình?
Nó đăm chiêu suy nghĩ rồi bị cắt ngang bởi tiếng gõ cửa
"Vào đi"
Nhỏ mở cửa ló đầu zô cười "Hê lô Nhi"
"Thy hả? Có chuyện zì ko?"
Nhỏ lại giường ngồi cạnh nó "Bộ có chuyện zì mới đk zô đây hả? Có chuyện zì mà sao đăm chiêu thế? Gõ đến 3 lần mới lên tiếng"
"À ko có zì đâu, chỉ nghĩ linh tinh thôi"
"Năm nay chúng ta 17 tuổi rồi nhỉ?" (tg mới sửa lại ạ)
"Ừm, thời gian trôi nhanh quá, mới đây đã gần lên 18. Nhi nhớ thời học lớp 9 lắm" Nó thoáng buồn
"Chuyện đó ko phải lỗi của Nhi mà" Nhỏ an ủi
"Nhi biết nhưng mà....nếu Nhi bảo vệ tốt cho My thì My đâu có tự tử" Nó đã khóc
"Nhi à, tất cả tại tụi kia gây ra cả, tụi nó đã ức hiếp và còn kêu người tới để...."
"Kêu người? Là sao?" Nó nhíu mày
"Hờ ko giấu đk nữa, xin lỗi My nha. My tự tử ko phải chuyện tụi nó ức hiếp mà là bị.....tụi nó......" Nhỏ ấp úng
"Làm sao?" Nó nôn nóng
"C.....c....cưỡng......"
"Zì chứ? My bị......tụi nó sao lại độc ác như thế? Sao Thy ko nói sớm cho Nhi biết?" Nó khóc
"Á đừng khóc, làm ơn đi mà" Nhỏ cũng quấn theo nó luôn
Cốc...Cốc...Cốc
"Ai?" Nó bực bội
"Thiên Vũ"
"Là Vũ đó, làm ơn nín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-dang-iu-va-chang-trai-lanh-gia/1909253/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.