Về đến nhà, nó ngồi uống trà trò chuyện với ông rồi về khách sạn. Xe dừng trước cửa, nó lạnh tanh bước xuống, ai nhìn thấy nó cũng né tránh. Đi đến thang máy, 1 cô gái bước ra đụng trúng nó, nó làm lơ đi thì cô gái đó kéo nó lại
- nè, mắt cô có vấn đề hả? Đụng trúng tôi mà ko biết xin lỗi sao?
- xin lỗi
- nè sao cô ko có thành ý vậy hả? Xin lỗi lạnh băng như thế làm sao gọi là xin lỗi đk
- thế cô muốn sao?
- đơn giản mà, xin lỗi
- daaạ em...xin...lỗi...tiểu...thư...aaạ - nó kéo dài
- cô...cô đúng là đáng ghét mà, cô chỉ cần thể hiện thành ý thôi, như tôi nè nhìn mà học hỏi: thưa tiểu thư, là tôi đụng cô, cho tôi xin lỗi cô ạ. Đó thấy ko? Làm đi - cô gái vênh mặt
- oh thế cô cho tôi hỏi cô tên zì nhỉ?
- Triệu Khánh Thư, tên đẹp đúng ko?
- ah ra là cô Triệu Khánh Thư
- đúng thế, mà cô đừng đánh trống lảng, xin lỗi đi
Nó tính nói thì 1 nhóm con gái có vẻ du côn lên tiếng (nói nhỏ nhưng cũng đủ cho 2 người đó nghe)
- trời ơi, con nhỏ Triệu Khánh Thư đó chết chắc, dám đụng đến cháu gái của ông Lục Nhân
- con nhỏ đứng cãi với con Thư đó là Lục Tuyết Nhi sao?
- ờ, đúng là trên báo chí viết ko sai chút nào. Con gái của gia đình Lục đó đúng là xinh đẹp
- tao thấy nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-dang-iu-va-chang-trai-lanh-gia/1909203/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.