Nó bây zờ đang trên đường tới sân bay, đặt chuyến sớm nhất lúc 1h trưa (zờ đó ko biết có vé ko ta). Trước khi đi, nó đã về nhà lấy ít đồ dùng, Hương rất bất ngờ khi nó muốn du học nên đã đòi tiễn nó.
- Tuyết Nhi à, con có chắc muốn đi Mỹ du học ko?
- vâng, con thật sự muốn, mà sao bác hỏi thế?
- chỉ là con đi như thế Ba Mẹ ko chăm sóc cho con đk
- ko sao đâu ạ, con cũng đã 14 tuổi rồi, qua Mỹ du học thời gian trôi lẹ lắm ạ - nó cười
- con đang trốn tránh chuyện zì phải ko? Bác nghe nói đang và Thiên Vũ đang quen nhau
Nghe thấy tên hắn, tim nó lại nhói đau. Nghe thấy tên hắn, nước mắt lại rơi. Nghe thấy tên hắn, nó lại nhớ đến những khoảng hạnh phúc. Và nghe thấy tên hắn, nó càng đau đớn và nhớ hơn. Nó gượng cười nói nhưng nước mắt vẫn rơi
- con...và anh anh...đã hết rồi, hết rồi. Thiên Vũ là của Thy, sao con lại...lại...
Chưa nói dứt câu nó đã khóc như mưa, nước mắt rơi xuống từng giọt. Ai thấy nó lúc này cũng cảm thấy buồn lây, Hương ngồi kế bên cũng khóc theo, ôm nó vào lòng nước mắt lại nhiều hơn.
- Nhi à, rồi cũng sẽ có hạnh phúc cho em thôi, đừng khóc mà
- hạnh phúc? Trên đời này có thứ gọi là hạnh phúc sao? Em ko cần, tình yêu hạnh phúc vốn dĩ nó ko có phần em.
- Tuyết Nhi à, cô bé dễ thương thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-dang-iu-va-chang-trai-lanh-gia/1909188/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.