Đùng…!!!!
Một tiếng súng vang lên xé toạc không khí vui mừng này, mọi người đồng loạt hướng mắt ra ngoài cửa – nơi phát ra tiếng súng, nó ở trong phòng cũng nghe thấy liền chạy ra cửa sổ xem thử, tất cả đều hoảng hốt khi nhìn thấy một đám người mặt mày dữ tợn khoác lên mình bộ đồ đen, bọn họ tách nhau ra xếp thành hai hàng, phía sau bọn họ còn có hai người cũng mặc bộ đồ đen bước đến, người đàn ông thì cầm súng băng lãnh, người đàn bà thì vỗ tay lốp bốp, trên môi ngự trị một nụ cười quỷ dị, rợn người. Ông Lục vừa nhìn thấy bọn họ đã lập tức kêu Hương đưa tất cả vào trong nhà, bất cứ ai cũng không được ra, nó từ trên phòng thấy tình thế không ổn liền mở cửa chạy xuống lầu núp sau tấm màn xem xét tình hình.
- Các người đến đây làm gì? – Ông Trần tức giận lên tiếng
- Làm gì là làm gì? Thái độ của ông như thế là sao chứ? Chúng tôi chỉ đơn giản đến với tư cách là Ba Mẹ con bé. – Bà ta khinh khỉnh đáp
- Tư cách? Ba Mẹ? Ai cơ? Ba Mẹ nào? Bà nên nhớ bà đã bỏ rơi con bé để chạy theo người đàn ông bên cạnh bà, cái tư cách làm Mẹ đó cũng mất từ lúc đó, bà không xứng đáng, còn ông ta, càng không xứng!! – Ông quát to, những người ở trên trong ai ai cũng hoảng hồn, mối thâm thù của bọn họ có lẽ hôm nay sẽ được một cơ hội để giải quyết.
- Hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-dang-iu-va-chang-trai-lanh-gia-ver-2/2976907/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.