Nốt nhạc thứ mười một
Hắn một bước đi khỏi đó, chỉ mới gặp nhau thôi mà đã không có thiện cảm với nhau như vậy, đúng thật là nói haicâu chắc đã cãi nhau mất thôi. Minh Tuấn đứng đó nhìn Tú Tuệ rồi nhìnKhánh Du, nhìn qua nhìn lại đến mòn con mắt mới nói được một câu.
- Quào, không khí căng thẳng nhờ..? Ờ...Khánh Du, đi ăn chung đi, còn tôi sẽ đi gọi hai người họ. Vậy ha, đi ha, bai ha!
Minh Tuấn chạy đi một cách nhanh chóng như đang gặp sư tử đói đến quào lấymình, mà nói chung cái không khí bây giờ cũng đáng sợ lắm.
Quay lại với nó. Nó đang buồn hiu ngồi một mình trong góc mà ngắt hoa vô tư chẳng biết ai đang đứng đằng sau lưng mình.
- Hey! – Minh Tuấn vỗ vai nó một cái làm nó thót cả tim
- Hết hồn, em còn tưởng.. – Nó thở dài
- Em tưởng Thiên Vũ..? Anh biết mà, hai đứa làm sao giấu được anh? Nó hiện lên cái mặt hết rồi kìa.
Nó lấy hai tay che mặt mình lại như đang xấu hổ, Minh Tuấn thấy thế liền phì cười, tiếp tục :
- Thật ra anh nghĩ Thiên Vũ nó bị hại.
Nó im lặng, vẻ mặt trầm ngâm, chân mày cũng nhíu lại khó coi. Nhìn sắc mặt nó thế này chắc nó cũng đã nghi ngờ.
- Em cũng nghi ngờ do anh em họ bày ra tất cả đúng không? Chỉ là em đangsợ nếu đúng thật là vậy thì sẽ phải đối mặt với Thy thế nào, Thiên Vũ ra sao..? Thứ hai là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-dang-iu-va-chang-trai-lanh-gia-ver-2/2976855/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.