Nốt nhạc thứ bảy
Cả hai ngồi trong quán kem không ai nói với ai câu nào, mọi thứ xung quanh dường như trở thành một màu trắng xóa, đốivới nó, còn gì quan trọng hơn chuyện này cơ chứ? Nhưng liệu rằng..cáchlàm này của nó sẽ khiến cho tất cả hạnh phúc chứ? Sẽ khiến cho mọi thứbình yên và đẹp đẽ hơn chứ? Hay là..không ai nhìn mặt ai? Nó thầm nghĩrằng thế giới này thật rắc rối, có những điều thị phi, vô lý, nếu như có một thế giới tồn tại sự bình yên và ngập tràn hạnh phúc, không có ai ép buộc, cũng chẳng có người xấu, luôn có sự tự do và có thể tự sống theocách của mình mà chẳng ai soi mói, chẳng có người nghèo kẻ giàu, ai cũng như ai thì hay biết mấy. Biết sao đây, đó cũng chỉ là những dòng suynghĩ ngớ ngẩn chỉ có trong chuyện cổ tích, thế giới như vậy làm sao màcó được chứ? Nó đang ngồi đây, mà cứ tưởng như đang ngồi trên đu quay,cứ quay quay quay mãi, có lúc tốt đẹp, có lúc tức giận, tình hình của nó bây giờ có phải giống như một bộ phim hay không?
- Em có muốn đi đâu nữa không? – Hắn hỏi nó
Vì quá mãi mê đắm chìm trong những dòng suy nghĩ mà nó giống như đang phớt lờ hắn, cứ giống như xung quanh chỉ còn mình nó, không một tiếng động,không một giọng nói nào có thể lọt vào tai của nó.
- Tuyết Nhi. Lục Tuyết Nhi. Em bán linh hồn cho ai rồi?
Lần này hắn đã thành công giúp nó thoát khỏi những dòng suy nghĩ ngớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-dang-iu-va-chang-trai-lanh-gia-ver-2/2976846/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.