” Nhiên nhi, ngươi phải ở bên người ta cả đời.”
” Ân, Tiêu…ta muốn vĩnh viễn ở bên người ngươi, ngươi..không thể không cần ta.”
” Ta sẽ không buông tay, cho dù sau này ngươi muốn rời đi.”
” Không…ta không cần rời đi Tiêu..”
” Nhiên nhi, ngươi là của ta.”
” Ân… ta là của Tiêu…”
“……..”
Đối thoại ngày xưa như còn vang lên ở bên tai, Cô Nhiên đem cả thân thể của mình trong chăn nhẹ nhàng xuyết khấp (khóc lóc) . Hắn và cha..không thể cùng một chỗ sao? Hắn và cha…là thiên lí nan dung sao? Cha..sẽ bị thế nhân nhạo báng sao? Hắn không cần..hắn không cần cha bị người thương tổn, nhưng là… nhưng là hắn đã đáp ứng cha….phải vĩnh viễn ở bên người cha, phải chiếu cố cha cả đời, hắn…đã đáp ứng.
” Ân…Tiêu…cha…nên làm sao đây, ta..ta không cần rời đi ngươi..ngô ô…” không nghĩ tới hắn và cha cư nhiên sẽ bị người cho là như vậy, hắn cuối cùng cũng biết…lúc trước cha vì sao lại thống khổ, vì sao…lại nghĩ tới buông tha cho mình. Cha…là muốn bảo hộ hắn sao? Là…không muốn làm mình khổ sở sao?
” Nhiên nhi…vô luận về sau như thế nào, ta cũng không cần, ngươi là người quan trọng nhất ta muốn có …đối với ngươi, ta sẽ không buông tay.” Nhớ tới những lời cha từng cùng mình nói qua, Cô Nhiên gắt gao cắn chặt môi. Cha…ngươi không cần đúng hay không…ta..ta cũng không để ý, ta..ta thầm nghĩ…thầm nghĩ cùng ngươi ở một chỗ. Nếu…nếu thực là thiên lí nan dung…kia…kia Nhiên nhi ở cùng ngươi được không…cha…Nhiên nhi sẽ chỉ ích kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhien-tuy-phong/2712186/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.