” Nhiên nhi, ngày mai chúng ta ra ngoài thôn trấn du ngoạn, gần đây ở trong phòng buồn chán lắm đi” Phong Khiếu Nhiên có chút áy náy nhìn Cô Nhiên, gần đây luôn chìm đắm trong dục vọng của chính mình, lại làm người này chỉ có thể không ngừng điều dưỡng ở trong phòng.
” Sẽ không,” Cô Nhiên cầm lấy tay cha,”Tiêu, ta không buồn.” Tuy không xuống giường được, nhưng cha luôn bồi mình thì hắn làm sao lại thấy buồn.
” Trời càng ngày càng ấm, ngày mai ngươi mang theo tiểu Quai, chúng ta cùng đi Phượng Hoàng lâu uống trà.” Biết người này căn bản sẽ không nghĩ đến bản thân, Phong Khiếu Nhiên quyết định thay hắn đưa ra chủ ý.
“….được.” Cô Nhiên biết là cha yêu thương mình, cho nên cười đáp ứng. Hắn thấy bản thân mình càng ngày càng không thể tách rời khỏi cha.
Sờ lên thân mình bóng loáng của Cô Nhiên, Phong Khiếu Nhiên tận lực không cho chính mình động tình, bằng không ngày mai người này lại không xuống giường được: “Nhiên nhi, ngươi…có thể tưởng tượng được nương ngươi?”
” Ân? Tiêu?” Nghe thấy vấn đề cha hỏi, Cô Nhiên giương mắt nhìn lại, cha sao lại đột nhiên…
” Nhiên nhi, ngươi có thể tưởng tượng được nàng?” Hôn một cái lên cánh môi thơm hương trước mắt, làm dịu đi khẩn trương của người này, Phong Khiếu Nhiên lại hỏi.
Thấy cha thực bình tĩnh, Cô Nhiên bắt đầu yên lòng mà lo lắng suy tư vấn đề của cha, một lát sau Cô Nhiên ôm lấy nằm ở trên người cha chậm rãi nói:” Mới trước đây…ta còn tưởng tượng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhien-tuy-phong/2712181/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.