Hắc Thuần đột nhập suýt khiến nàng bị thương chỉ thoáng đã truyền đến tai Hoàng Minh Viễn và Minh Bảo. Ám vệ đi theo nàng mọi lúc, chỉ tiếc lúc vào vườn hoa nàng muốn có không gian riêng nên họ mới ở ngoài, không ai nghĩ rằng trên địa phận của họ còn có người làm loạn. Mãi đến lúc Dạ Thu dìu nàng ra họ mới giật mình biết được có chuyện xảy ra.
“Phụ hoàng, ca ca, con không sao cả.”
Nhìn nét mặt hằm hằm khó coi của họ, Vân Nguyệt bất lực nói.
“Từ giờ các ngươi không được rời khỏi Công chúa nửa bước.”
Vậy là xong nhưng nàng chẳng biết làm như nào, Vân Nguyệt cũng không quên dặn họ không được để lọt tin ra ngoài, tiếc là đã chậm một bước với ai đó.
“Hoàng huynh, ở đây phải nhờ huynh rồi.”
Vừa nhận được tin báo, Vương Tử Dực đã vào cung nhờ vả Hoàng Thượng.
“Ở Biệt Vĩ xảy ra chuyện à?”
Hoàng Thượng không mấy bất ngờ, đoán chừng ở đấy có chuyện mới khiến người đệ này nóng lòng như thế.
“Phải, Hắc Thuần vào được đó rồi.’
Sáng sớm hôm sau Vương Tử Dực bí mật rời khỏi nhưng lại không hề hay biết hắn chỉ rời đi chưa lâu cả Đại Tần đã chìm trong luồng ám khí đen đậm đặc. Người dân hoang mang sợ hãi vội vào nhà không dám ra ngoài, đường xá trở nên vắng tanh.
“Hahaaa, Haaaa, đi… Đại Tần này sẽ là của chúng ta, tất cả mọi thứ…”
Ngổ Long, người bên cạnh Hắc Yêu chỉ dưới một người mà trên tất cả, hắn ta tham vọng không khác gì chủ mình, gương mặt dữ tợn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguyet-vuong/776134/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.