“Ta biết, nàng hận ta… Vậy nàng cứ căm hận, ghét bỏ, chỉ xin đừng rời bỏ ta…”
Cứ tưởng rằng Vân Nguyệt sẽ mềm lòng, ai ngờ nàng lại cố vùng ra,
“Bỏ ta ra… Vương gia, ta không có tình cảm gì với người,... tha cho ta đi…”
Nói xong câu này tim nàng như ai đó nhéo qua, vòng tay đang siết chặt dần thả lỏng, nhân đó Vân Nguyệt liền chạy ra ngoài, vì đi quá nhanh mà va phải Hoàng Minh Bảo. Khi nãy thấy có chuyện chẳng lành nên Minh Bảo mới theo vào trong…
“Minh Minh, muội sao vậy… có chuyện gì rồi, hắn ta làm gì muội…”
Nhìn dáng vẻ cộng thêm gương mặt buồn bã, Minh Bảo sờ soạng khắp người, đối với họ nó chỉ là điều quan tâm nhỏ nhặt nhưng vào mắt người khác thì…
“Nguyệt Nguyệt… đây là lý do nàng muốn bỏ ta…”
Vương Tử Dực không nhìn nổi cảnh tượng trước mắt bước nhanh mà gằn giọng hỏi. Vân Nguyệt hiện không muốn đối mặt chút nào, thuận thế nàng liền cúi đầu trốn trong người Hoàng Minh Bảo, có chăng nàng không ngờ hành động này càng làm Vương gia khó chịu, giống như nàng thà trong vòng tay người khác cũng chán ghét khi ở bên hắn.
“… Muội muốn rời khỏi đây…”
Vân Nguyệt lì rì với Minh Bảo, vốn là ngày nay đã xong tang lễ, chiều là có thể đi nhưng Khả Hân có vẻ không ổn nên Minh Bảo mới lùi lại đến hôm sau, nhìn tình hình trước mắt có vẻ nên rời đi sớm hơn.
“Được, chúng ta đi.”
A Ly và Dạ Thu vẫn đứng phía sau họ nãy giờ không dám lên tiếng, vừa nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguyet-vuong/776085/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.