“Mẫu thân, người có thích tiểu lục không?”
“Hả… tiểu lục sao, đáng yêu như vậy sao mà không thích được…”
Bà đang vui đùa với con mèo trắng muốt, ngẩng đầu nhìn nàng rồi trả lời phản xạ lại cúi tiếp nghịch mèo.
“Vậy con để nó lại với người nhé… coi như nó thay con ở bên người bầu bạn, tâm sự… nhìn vậy chứ nó biết quan tâm lắm, người bỏ bữa hay nguy hiểm nó sẽ nhắc người…”
Vương phi mỉm cười rồi nhìn bà nói, trước đó nàng có hỏi qua tiểu lục, lúc đầu nó không đồng ý vì nhiệm vụ của nó là bảo vệ nàng chứ không phải làm thú vui cho người khác. avr lại hiện giờ nó có thể điều khiển bản thân nên không sợ bị lộ.
Tiểu lục, ngươi hiểu ta định làm gì mà, coi đây là nhiệm vụ ta giao ngươi đi, là bảo vệ bà ấy.
Cuối cùng sau một hồi thuyết phục, con rắn mang vận mệnh bảo hộ truyền nhân chấp nhận chuyển nhiệm vụ người khác.
“Nhưng nó là vật cưng của con… để lại đây được sao?”
“Được mà mẫu thân, sau này con không bên người thì nó như con bên người mà.”
“Nguyệt nhi… có phải lại có chuyện gì rồi không, sao ta thấy con nói chuyện lạ lắm.”
Thái Hậu nhận thấy lời nói của nàng khác mọi ngày, còn dặn dò bà qua tiểu lục nữa chứ, bà biết nàng là đứa nhỏ hiểu chuyện nhưng đôi khi điều này làm bà đau lòng.
“Không, con làm gì có chuyện… Được rồi, hôm nay mẫu thân đại nhân cho con thưởng bữa tại đây nhé.”
Vương phi thoát khỏi tâm trạng vội lắc đầu phủ nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguyet-vuong/776078/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.