Về đến Nguyệt Vân Cung, Vân Nguyệt đi một mạch vào phòng.
“Ta muốn ở một mình.”
A Ly vừa chuẩn bị bước theo thì bị chặn lại, khẽ cúi đầu rồi đóng cửa lại, Vân Nguyệt mệt mỏi xoa mi tâm lại bàn trà rót nước. Nhưng nàng chưa kịp uống nước liền bị cảnh trước mắt doạ sợ, khi nãy vào phòng không để ý nên mới thành ra như vậy.
Thượng Khả Hân đang ngủ gật gù trên vai Thái tử nước Biệt Vĩ cũng là ca ca nàng. Suýt nữa Vân Nguyệt hét lên vì họ quay lưng lại, nếu không phải nàng tinh mắt thì đã đá đít họ rồi. Dám vào phòng nàng lại còn âu yếm nhau ngủ nữa.
“Á.”
Vân Nguyệt nhìn bọn họ rồi nàng âm hiểm cười, một phát hai bên vai họ bị nàng đập mạnh. Do đó cả hai giật mình, Khả Hân còn hét lên một tiếng, Vân Nguyệt liền bị chọc cười, lúc nãy nàng còn nghĩ mình sẽ u buồn trong phòng cơ.
A Ly nghe tiếng hét trong phòng nàng liền gõ cửa, vì A Ly theo nàng vào cung nên không biết nhị tiểu thư và Thái tử ở trong.
“Không sao, có mấy con chuột ấy mà.”
Thái tử còn đang ngượng với Khả Hân nghe nàng nói liếc mắt nhìn, sao có thể ví một Thái tử hảo soái là chuột chứ, nhưng bây giờ hắn lại để tâm chuyện khác.
“Minh Minh,… mọi chuyện sao rồi?”
Lúc hắn đến đây được Dạ Thu nói lại nhưng vì lo lắng nên hắn đã để Sở Minh quay về trước lựa lời nói tránh phụ mẫu lo lắng, hắn không thể để mặc muội muội được.
“Đúng rồi, tỷ… bọn họ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguyet-vuong/776063/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.