Thái Hậu lúc đầu có chút bất ngờ nhưng nhìn hai người có diện mạo giống nhau này làm sao bà không phân biệt được. Đến từng tuổi này còn có chuyện gì bà chưa trải qua, đứa con từ bé không lẽ người làm mẹ đây không nhận ra. Vì thế bà đôi phần hiểu ra vấn đề, ung dung thưởng trà xem kịch như nàng nói, có điều dáng vẻ mới bước vào có chút quen mắt.
“A Tứ về dáng vẻ cũ đi.”
“Dạ tiểu thư.”
Hắn cung kính rồi từ từ lau đi gương mặt mình, diện mạo thật quen thuộc chỉ có Tu phu nhân kinh ngạc không thôi. A Tứ về bộ dáng cũ liền đi về phía sau nàng đứng cùng A Ly.
Thượng Vân Nguyệt mỉm cười hài lòng, nàng tiếp tục nói với người còn lại.
“Chúc mừng ngươi đã có hài nhi.”
Đối với lời chúc mừng này, hắn ta chính là tên lính đó cũng không có phản ứng gì, dường như gương mặt vẫn như cũ. Tu phu nhân hoảng loạn đến nỗi lắp bắp.
“Vương phi… người nói gì vậy, thiếp… không hiểu….”
“Ồ, vậy để ta giúp, người trước mắt ta mới chính là cha của đứa nhỏ trong bụng Tu phu nhân… Đến đây chắc Phu nhân hiểu ta nói gì chứ?”
“Không, không thể nào… rõ ràng… rõ ràng hôm đó ta đã…”
“Ngươi đã làm gì?”
Do sợ hãi mà nàng ta nói năng loạn xạ, người nãy giờ đứng xem kịch rốt cuộc cũng lên tiếng.
“Vương gia… Vương gia… ta…”
“Không nói được phải không, người đâu giam Tu phu nhân lại, chờ ngày luận tội.”
Vương Tử Dực lạnh giọng ra lệnh, vốn hắn muốn để cho Vương phi xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguyet-vuong/776060/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.