“Nhị tiểu thư.”
Thượng Khả Hân sáng sớm đã nhận tin hôm qua nàng bị tập kích nên đã lo lắng đến đây. Thật may sáng nay Trân phu nhân có việc gấp đi ra ngoài nên Khả Hân mới tranh thủ tránh nghi ngờ.
Trong phòng Vân Nguyệt chưa khi nào đủ người như này, ngoài Dạ Thu và A Ly hôm nay có thêm cả Khả Hân và A Tứ.
“Tỷ,.. tỷ không sao chứ…”
Nhìn bộ dáng lo lắng hấp tấp của Khả Hân, Vân Nguyệt ấm lòng nhưng bên ngoài gỉa bộ trách móc. Lại là Dạ Thu lanh chanh đây mà…
“Trông muội kìa… ta không sao… hình tượng tiểu thư muội giữ đâu rồi?”
“Tỷ… ta là lo cho tỷ mà…”
Khả Hân phồng má cãi lại, khiến A Tứ bình thường nghiêm túc cũng nhếch môi. Thấy mọi người cười nhạo, Khả Hân bực mình ngồi xuống rót trà uống một hơi, đặt mạnh cốc lại.
Cạch
Đùa cũng quá đà, Vân Nguyệt lấy lại bộ dáng nghiêm chỉnh, nàng chiếu ánh mắt lên A Tứ.
“A Tứ… ngươi vốn là người của Thái Hậu… bây giờ ngươi có muốn trở về?”
A Tứ nghe thấy nàng gọi tên liền quay lại trạng thái của một cận vệ, vừa nghe nàng muốn hắn quay về vội quỳ xuống nhíu mày lo sợ.
“Vương phi… A Tứ làm sai điều gì xin người trách phạt… mong người đừng đuổi…”
Trước khi nhận lời bảo vệ Vương phi, hắn có chút không phục nhưng sau thời gian ở bên, nhìn cách nàng đối đãi cũng như sự nhanh lẹ thông minh khiến hắn nguyện phục nàng suốt đời. Chưa kể Thái Hậu đã từng nói “Từ giờ ngươi không còn là người của ta, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguyet-vuong/252724/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.