Editor: TLinh 
Beta: Amouriel. 
Trong khoảng thời gian tiếp theo, mối liên hệ giữa Tạ Linh Lăng và Vu Triều bất tri bất giác thân nhau nhiều hơn, không phải thông qua phương thức gọi điện, mà là wechat nói chuyện phiếm. 
Công việc của Vu Triều có tính chất đặc thù, có đôi khi ban ngày ngủ ban đêm làm việc, có đôi khi một ngày hai mươi bốn tiếng đều phải bận rộn. Từ sau khi Tạ Linh Lăng cùng Vu Triều ăn tối một lần, nên hầu như ngày nào anh cũng gửi tin nhắn cho cô. 
Một lần vào lúc năm giờ sáng, tin nhắn WeChat của anh đột nhiên tấn công: [Chào buổi sáng!] 
Tạ Linh Lăng thần kinh mẫn cảm bị đánh thức, nhìn điện thoại di động, ném lên giường, trằn trọc trong chốc lát, nhịn không được, trả lời một câu: “Thần kinh à! Ai lại chào buổi sáng sớm như vậy! Anh cố ý không cho tôi ngủ đúng không?” 
Vu Triều vô tội: “Em dữ quá à.”  
Tạ Linh Lăng: ‘’Không cho tôi dữ sao? Anh đã đánh thức tôi dậy rồi đó.” 
Vu Triều chủ động xin lỗi: “Xin lỗi, hôm nay tôi có nhiệm vụ, chắc là cả ngày sẽ không chạm vào điện thoại nữa. Chỉ muốn nói buổi sáng tốt lành với em.’’ 
Anh nói thêm: “Vì sợ em đang nghĩ về tôi mà không tìm thấy tôi ở đâu.’’ 
Tạ Linh Lăng gửi một cái biểu cảm mắt trắng:  
Vu Triều: ‘’Được, em không muốn tôi thì thôi.’’ 
Tạ Linh Lăng cầm điện thoại di động nhìn Vu Triều gửi tới một cái biểu cảm tổn thương* khóe môi không khỏi nhếch lên. 
* Chắc đây là meme Vu Triều gửi á =))) 
Kể từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-yeu-tham-toi-11-nam/524999/chuong-20.html