🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vu Triều vẫn luôn là người không nói đạo lý như vậy sao?

Tạ Linh Lăng cảm thấy hơi dở khóc dở cười: “Rốt cuộc anh muốn thế nào đây? ”

Vu Triều nói: “Tôi chỉ muốn đưa em về thôi. ”

Tạ Linh Lăng gật đầu: “Được rồi, vậy tùy anh. ”

Cô thực sự không ngờ rằng Vu Triều lại khó đối phó như vậy, cô có chút hối hận vì sự bốc đồng của mình vào đêm qua. Cô không muốn nói lý do cho Vu Triều là không muốn tới làm phiền anh, hơn nữa cả đêm hôm qua Vu Triều cũng không ngủ chỗ này cách nhà cô cũng không xa, cô cũng có thể tự bắt xe về. 

Hai người lần lượt xuống lầu, bầu không khí có chút vi diệu.

Sau khi lên xe Vu Triều hỏi cô muốn đi đâu, Tạ Linh Lăng báo vị trí cửa hàng hoa của cô. Anh không suy nghĩ nhiều, khởi động xe trực tiếp lên đường.

Dọc theo đường đi hai người cũng không có chủ đề gì để nói với nhau.

Tạ Linh Lăng theo bản năng nhìn Vu Triều, đường cong sườn mặt của anh cứng rắn mà rõ ràng, mím môi một cách tự nhiên, cả người nhìn qua có phần khó gần.

Tạ Linh Lăng nhớ tới một chuyện, lúc bọn họ còn ngồi gần nhau ở trường trung học, Vu Triều không phải là người thích nói chuyện, lúc lên lớp anh sẽ nghiêm túc và tập trung trong giờ học, nhưng vừa đến giờ tan học thì không nhìn thấy mặt anh đâu cả. Hầu hết thời gian Vu Triều sẽ giẫm lên quả bóng rổ dưới bàn làm việc, cả người ướt đẫm mồ hôi. Anh thích chơi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-yeu-tham-toi-11-nam/524986/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.