Lưng của Cố Nguyên bị ép chặt vào tường, nghe xong câu này, đôi mắt vốn dĩ đang né tránh của cậu bỗng nâng lên, bắt gặp một đôi mắt đang phiếm đỏ, trong lòng chợt do dự.
Anh ta đang tức giận?
Hay là đang đau lòng?
Sao trông anh ta như muốn khóc vậy?
Cố Nguyên không thể hiểu được cảm xúc của chính mình, cũng không hiểu được cảm xúc của Mặc Lâm.
Mặc Lâm cảm giác được thân thể Cố Nguyên thành thật hơn một chút, cũng không còn phản kháng như trước, vì vậy anh buông lỏng tay, trong lòng thầm nghĩ: vừa rồi mình hơi mạnh tay, không biết có làm đau em ấy không.
Cố Nguyên: “Sao lại nói mấy chuyện này với tôi?”
“Sợ em hiểu lầm, sau đó lại suy nghĩ lung tung.”
“Tôi không có.” Cố Nguyên quay mặt đi, không muốn nhìn anh lần nữa: “Đó là quyền tự do của anh, anh không cần giải thích với tôi.”
“Được rồi... Anh sẽ không giải thích.” Mặc Lâm nói: “Vậy em có biết tại sao mình lại tức giận như vậy không?”
Nghe câu này, Cố Nguyên lại nhớ tới cảnh Mặc Lâm và Mộng Lan vừa nói vừa cười, hai tay buông thõng bên người siết thành nắm đấm, cảm xúc vốn đã tốt lên lại trở nên nhạy cảm hơn.
Cậu không muốn nhìn thấy gương mặt của Mặc Lâm, cũng không muốn nghe những gì anh nói.
Sao anh ta cứ muốn nhắc tới chuyện này, cảm thấy tự hào lắm sao?
Nghĩ đến đây, tim cậu như bị ai ngắt nhéo, trong lòng lại bắt đầu khó chịu.
“Em đang ghen.” Mặc Lâm nói: “Em có biết ghen có nghĩa là gì không?”
Anh đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-yeu-tham-co-phap-y/852894/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.