Chương trước
Chương sau
Gia đình người chết không chịu nhượng bộ, quyết tâm phải đánh đến cùng, một đám người chặn ở cổng lớn bệnh viện và yêu cầu bệnh viện phải đưa ra lời giải thích.
Động tĩnh lớn như vậy rất nhanh đã kinh động đến lãnh đạo bệnh viện, chủ nhiệm khoa và đương sự La Jữu ngay lập tức được gọi đến văn phòng để hỏi chuyện.
Nhưng bản thân La Hữu căn bản không có biện pháp giải thích rõ ràng, vì anh ta cũng không biết tại sao bệnh nhân lại đột ngột qua đời..
"Xem ra chỉ còn cách giải phẫu tử thi!"
Ban lãnh đạo bệnh viện thống nhất quyết định liên hệ với cơ quan thứ ba để giải phẫu tử thi, nhưng sau đó dư luận dần lên men, một số người đã đăng tải đoạn video về sự cố y khoa lên các diễn đàn, việc này nhanh chóng thu hút sự chú ý của hàng triệu cư dân mạng khiến cho các cơ quan bên thứ ba phải chịu áp lực rất lớn, họ cũng cho rằng việc nhờ cảnh sát hỗ trợ sẽ thoả đáng hơn.
Ban đầu, gia đình bệnh nhân không đồng ý cho khám nghiệm tử thi, nhưng sau đó mọi chuyện ngày càng rắc rối, con trai của Trần Kiện cũng dần nhận ra mức độ nghiêm trọng của sự việc và không thể không đồng ý khám nghiệm tử thi.
Phòng khám nghiệm tử thi của nhà tang lễ tương đối rộng rãi, đủ chỗ để kê thêm vài chiếc bàn mổ, người chết nằm giữa phòng, vải bố trắng che kín đầu và cơ thể.
Có rất nhiều người đứng trong phòng khám nghiệm tử thi, ngoài cửa sổ đám đông vây quanh thành một vòng, sau khi gia đình người quá cố đưa La Hữu đến thì càng có nhiều người hơn.
Sau khi Cố Nguyên mặc xong đồ giải phẫu, cậu cúi đầu thật sâu chào tử thi, bầu không khí tại hiện trường đột nhiên trở nên nghiêm túc, những giọng nói xì xầm to nhỏ bỗng dưng im bặt, mọi người lẳng lặng nhìn vị bác sĩ pháp y trước mặt.
Cố Nguyên vén tấm vải trắng phủ lên cái xác, làn da xác chết xám ngoét, nói đây là một xác khô cũng không ngoa, bởi ngoài lớp da, cái xác này chỉ còn một khung xương trơ trọi.
Lúc này, hầu hết mọi người đều bị cảnh sát hình sự mời ra khỏi phòng, đứng nhón chân ngoài cửa, vươn cổ nhìn vào trong, Mặc Lâm và Ôn Tử Hàm đã chào hỏi trước, muốn ở lại trong phòng khám nghiệm để cổ vũ cho Cố Nguyên.
Cố Nguyên quan sát thi thể Trần Kiện, người đàn ông 65 tuổi này thật sự quá gầy!
Bản thân ung thư là một căn bệnh suy mòn nên thi thể của người quá cố có gầy vẫn là bình thường, nhưng dưới da của Trần Kiện gần như không có chút mỡ nào, gầy thành da bọc xương, khung xương của người quá cố cũng không nhỏ, xương sườn nhô ra, khoảng liên sườn hõm sâu vào trong, thậm chí có thể nhìn rõ hình dạng của các khúc xương sườn, các khớp khuỷu tay và đầu gối có dấu hiệu sưng phù quá mức do không được bao phủ bởi lớp mỡ.
Ngay cả khi được che phủ bởi lớp da và cơ, vẫn có thể dễ dàng nhìn thấy đường viền của khung xương dưới da trong nháy mắt.
Toàn bộ bụng bị lõm xuống, bụng có biểu hiện "bụng lõm lòng thuyền", gai chậu trước trên** nhô cao, vị trí xương mu giao hợp cũng rất rõ ràng.
Lúc này, xác chết đã cương cứng, và không có dấu hiệu cho thấy độ cứng của tử thi sẽ được thuyên giảm. Người quá cố sau khi chết vẫn giữ tư thế nằm ngửa, sau khi máu ngừng chảy sẽ dồn lại theo hướng trọng lực, tạo thành một vùng lớn vết ban ở phần dưới của tử thi.
Hiện tại là tháng 11, nhiệt độ không cao nên thời điểm tử vong có lẽ là từ 3h đến 18h ngày hôm qua, trùng với thời điểm tử vong mà bác sĩ thông báo.
Môi và móng tay của Trần Kiện có màu xanh tím, trông giống như chết vì thiếu oxy, nhưng vì người quá cố bị ung thư phổi, đã có một lượng lớn khối u di căn trong phổi nên tình trạng thiếu oxy cũng là bình thường trong trường hợp suy phổi.
Có những lỗ kim do truyền dịch để lại ở cánh tay trái của xác chết, ngoài ra không có thương tích trí mạng nào được tìm thấy ở các phần còn lại của cơ thể.
Sau khi loại trừ khả năng bị chấn thương cơ học, Cố Nguyên mở miệng của người quá cố bằng dụng cụ mở, tuy rằng hàm răng đã mất hơn phân nửa, nhưng nướu răng lành lặn, không tìm thấy răng giả, niêm mạc miệng cũng nguyên vẹn, không có vết chảy máu, có thể loại trừ khả năng bị ngạt thở do miệng và mũi bị làm ngạt bằng bạo lực.
Không có vết bầm tím và vết siết trên cổ, có thể loại trừ khả năng bị ngạt cơ học do ngoại lực gây ra.
Cố Nguyên lấy dao mổ ra khỏi khay và cắt da ở đường giữa hàm dưới người quá cố.
Vết rạch hình chữ "nhất" được kéo xuống từ xương hàm dưới, da cổ và thành ngực dễ dàng bị rạch ra, kỹ thuật của cậu trông rất trơn tru, lực độ cũng thích hợp, mép dao kéo một đường hình bán nguyệt gọn gàng thanh thoát quanh rốn.
Sau khi dao dạo quanh rốn thì tiếp tục đi xuống để cắt vùng da bụng dưới rốn, cuối cùng dừng lại ngay trên xương mu.
Cách Cố Nguyên giải phẫu thi thể giống như một người thợ may cắt vải, từ đầu đến cuối không hề chớp mắt.
Lột da và cơ bụng ra rồi tách sang hai bên, một mùi hương gai mũi đặc trưng của nội tạng sộc lên trong không khí.
Trong cỗ hương vị này hoà lẫn cả mùi thuốc tây nồng nặc.
Cả người Trần kiện chứa đầy các loại thuốc hóa trị, những dược vật này trầm tích vào mọi ngóc ngách trong cơ thể ông.
Trong bụng không có gì đặc biệt bất thường, trong đường ruột có rất ít thức ăn, thành ruột hơi căng phồng, toàn bộ bao tử co cụm lại với nhau.
Cố Nguyên gần như có thể hình dung ra tình trạng của Trần Kiện sau khi hóa trị: phản ứng tiêu hóa kịch liệt, buồn nôn và nôn mửa nghiêm trọng, không có cảm giác thèm ăn, thậm chí còn nôn ra nước trong bụng.
Tuy nhiên, những triệu chứng này sẽ không dẫn đến tử vong, bác sĩ thường sẽ kê một số dung dịch dinh dưỡng và chất điện giải tùy theo thể trạng của bệnh nhân để giảm bớt tác dụng phụ của phương pháp hóa trị này.
Cố Nguyên định tập trung kiểm tra tình hình trong khoang ngực và thành ngực tương ứng với vị trí lõm vào.
Cậu tìm cọng xương sườn dưới cùng, dùng dao mổ cắt bỏ sụn giáp, và cuối cùng dùng kềm bẻ khớp xương ức, và tách toàn bộ phần xương mác ra khỏi xương sườn.
Toàn bộ xương ngực được lấy ra, để lộ phổi và tim.
Toàn bộ phổi của người đã khuất trông rất tệ, ung thư đã xâm lấn đến mép phổi, có khối u mọc thêm ở mép, máu thịt lẫn lộn, ngâm trong một lượng lớn dịch tiết màu vàng.
Xuyên qua màng phổi phủ trên bề mặt phổi, có thể mơ hồ nhìn thấy một đống hỗn độn bên trong.. Có thể nói, phổi ở trạng thái này có khả năng dừng hoạt động bất kỳ lúc nào.
Ngoài ra, trong khoang màng phổi của người chết đã tràn ra một lượng lớn dịch tiết, ít nhất phải hơn 1000ml, trong trường hợp này quả thực cần phải chọc dò và dẫn lưu, quyết định của bác sĩ không sai.
Cậu kiểm tra điểm định vị trên lưng người quá cố, điểm định vị nằm ở trên gian liên sườn thứ tám ở sau lưng, vị trí này không có vấn đề gì.
Nếu không có vấn đề gì tại sao Trần Kiện lại đột ngột tử vong?
Cố Nguyên chỉ có thể đưa ra một suy đoán táo bạo, nguyên nhân cái chết có khả năng là ở phổi.
Vì vậy, cậu giải phẫu chi tiết từng phần khí quản và phổi, quả nhiên sau khi cắt khí quản, cậu phát hiện ra một điểm đáng nghi.
Có rất nhiều máu đông trong khí quản và một khối vật chất được tìm thấy ở phế quản chính bên phải.
Cố Nguyên phỏng đoán này vật gây tắc nghẽn rất có thể là một huyết khối tách ra từ phổi của người quá cố, bởi vì thuyên tắc huyết khối tĩnh mạch là biến chứng thường thấy của bệnh ung thư, trước đây cậu đã xem nhiều bài báo và hình ảnh về thuyên tắc huyết khối nên không quá ngạc nhiên.
Ôn Tử Hàm vốn chính là bác sĩ u khoa nên phản ứng đầu tiên của y cũng cho rằng đây là thuyên tắc huyết khối, hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, tự ngầm hiểu trong lòng
Trước khi cúi đầu, ánh mắt Cố Nguyên quét qua Mặc Lâm, phát hiện lông mày của anh khẽ nhúc nhích, sau đó khóe miệng hơi hơi nhếch lên, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cậu.
Cố Nguyên phớt lờ anh và tiếp tục khám nghiệm tử thi.
Nếu không có sự hỗ trợ của báo cáo bệnh lý, khối vật chất này chỉ có thể xem như một ẩn số, có suy đoán quá nhiều cũng vô nghĩa.
Cậu chỉ nhìn vào kết quả của báo cáo bệnh lý, đó mới là tiêu chuẩn vàng.
Cố Nguyên dùng nhíp gắp khối u và nhúng vào dung dịch nước muối sinh lý đã chuẩn bị trước, để gửi đến phòng thí nghiệm kiểm tra càng nhanh càng tốt.
Mặc dù vẫn chưa xác định rõ chất gây tắc nghẽn là gì, nhưng nguyên nhân cái chết đã rõ ràng.
Thực sự là do hít thở không thông gây nên bởi sự kết hợp giữa chất gây tắc nghẽn và máu.
Bác sĩ La Hữu và thực tập sinh chỉ tình cờ gặp phải tình huống này trong quá trình điều trị.
Mặc dù không có trực tiếp dẫn đến cái chết của người quá cố, nhưng việc không ký giấy đồng ý trước khi tiến hành trị liệu vẫn là sai phạm.
Cố Nguyên bày toàn bộ phổi và khí quản lên khay, sau đó cẩn thận kiểm tra xem điểm định vị có bất thường hay không.
Cậu phát hiện thành ngực và màng phổi vẫn còn nguyên vẹn tại vị trí định vị, và không có dấu hiệu của các thủ thuật xâm lấn xung quanh.
Nói cách khác, kim tiêm hoàn toàn không xuyên qua thành ngực chứ chưa nói đến việc xuyên qua khoang màng phổi.
Có vẻ như thực tập sinh này đã quá căng thẳng trong quá trình phẫu thuật và không dám đâm kim vào bên trong nên người quá cố đã ngất lịm trước khi cậu ta kịp xuyên thủng thành ngực.
Nếu thực tập sinh nhanh tay hơn và chọc thủng lớp màng phổi thì khi đó sẽ thực sự tạo thành một ca phẫu thuật xâm lấn.
Trong trường hợp này, kim chỉ xuyên qua lớp cơ, tương tự như một mũi tiêm.
Tất nhiên, không thể trực tiếp gây ra cái chết cho bệnh nhân.
Trong khi chờ đợi kết quả kiểm tra từ phòng thí nghiệm, Cố Nguyên đã mổ xẻ khoang sọ của người quá cố nhưng cũng không có phát hiện đặc biệt nào.
Ít lâu sau, phòng thí nghiệm gọi đến và thông báo rằng khối vật tắc nghẽn kia thực sự là một khuyết khối.
Ngay sau đó, báo cáo bệnh lý được gửi đến điện thoại di động của Tiêu Trạch.
Cố Nguyên nhìn lướt qua bản báo cáo, sau khi xác nhận rằng không có gì sai, cậu đưa ra một bản báo cáo khám nghiệm tử thi và ký tên của mình vào.
Sự cố này không phải là tai nạn y khoa, nguyên nhân là do khối u huyết khối rơi ra, kết hợp với xuất huyết ồ ạt trong phổi dẫn đến tắc khí quản, ngạt thở gây tử vong.
Sự tình rốt cuộc được làm rõ, Cố Nguyên một lần nữa khâu lại thi thể, cố gắng làm cho người quá cố trông tươm tất hơn.
Người nhà đứng ngoài phòng khám nghiệm xanh mặt khi biết tin, sau đó lại thay đổi cách lý sự, tập trung vào vấn đề không có chữ ký.
Lãnh đạo bệnh viện biết rằng cơ bản chỉ cần bệnh nhân tử vong không phải do sai sót của bác sĩ thì mọi chuyện còn lại đều dễ giải quyết.
La Hữu được bệnh viện đón về, quần áo hỗn độn, bị đánh nhiều nhát, cả người vẫn còn mê man.
Ôn Tử Hàm vẫn luôn nhìn La Hữu, không biết đang suy nghĩ gì, cho đến khi người kia lên xe rời đi, ánh mắt y vẫn dõi theo hướng xe lái đi.
Người nhà bệnh nhân thu lại băng rôn trắng, hầu hết người thân, bạn bè của người quá cố cũng giải tán, lãnh đạo bệnh viện nhanh chóng xoa dịu cảm xúc của con trai Trần Kiện và bắt đầu làm công tác hậu sự.
Khi Cố Nguyên ra khỏi nhà tang lễ, bầu trời thành phố đã xám xịt và sương mù đang dần bao phủ các con phố.
Ôn Tử Hàm ngửa cổ nhìn lên: "Bầu trời ở Trung Quốc trông có vẻ khác... dường như chứa đựng đầy những thách thức mà ta chưa biết."
Có đôi khi Ôn Tử Hàm sẽ bỗng nhiên thương xuân bi thu, nói mấy câu vẩn vơ mà Cố Nguyên không thể hiểu được.
"Lát nữa chúng ta đi đâu chơi đi?" Ôn Tử Hàm cảm khái xong lập tức thay đổi đề tài.
"Trở về tắm rửa."
Cố Nguyên xách rương dụng cụ leo lên xe cảnh sát, Mặc Lâm ném chìa khóa xe cho Ôn Tử Hàm, sau đó đi theo Cố Nguyên lên xe cảnh sát.
Ôn Tử Hàm lúc này mới nhận ra Mặc Lâm có ý gì khi nói sẽ cho mình mượn xe tự lái trước khi đến nhà tang lễ, e rằng tên kia khi đó đã nghĩ tới lúc này rồi!
Ôn Tử Hàm nhìn chìa khóa xe trong tay, đột nhiên rất muốn chửi thề......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.