Hàn Đông về lớp cùng Lý Ái Trân, giờ truy bài đã sớm kết thúc.
Đi dạo một vòng quanh lớp, Lý Ái Trân đến gần gõ xuống bàn của Tôn Tâm Nghiên.
Không rõ nguyên nhân, cô ngẩng đầu lên, Tôn Tâm Nghiên nhìn chủ nhiệm lớp.
Lý Ái Trân:”Hết tiết một lên văn phòng tìm cô.”
Không bao giờ được xem nhẹ nhãn lực của giáo viên chủ nhiệm, ở trong trường đừng tự cho mình là thông minh rồi giở trò qua mắt. Bố Tôn Tâm Nghiên đã nói với cô những lời này khi còn học cấp 2, nhưng khi đó, Tôn Tâm Nghiên không thể lĩnh hội được điều này.
Cô bước đến văn phòng với tâm trạng thấp thỏm không yên, Lý Ái Trân đang cầm tách trà nói chuyện với một cô giáo khác ở ngoài hành lang.
Xa xa thấy Tôn Tâm Nghiên đi đến, Lý Ái Trân vẫy tay với cô.
Không biết Lý Ái Trân dùng loại mỹ phẩm dưỡng da gì mà cho tới nay trên người vẫn luôn lưu hương thơm của loại mỹ phẩm cổ điển, Tôn Tâm Nghiên cảm thấy mùi thơm này rất quen thuộc, giống như mùi của bà ngoại. Học sinh trong lớp cứ nghĩ cô ấy chỉ hơn 30, nhưng thật ra cô ấy đã 40 tuổi rồi. Sở dĩ người ta có cảm giác này, không phải vì cô ấy quá trẻ, mà là trên người cô ấy không có mùi vị của gia đình. Phụ nữ độc thân và phụ nữ có gia đình hoàn toàn không giống nhau.
Lý Ái Trân vịn lan can, uống một hớp trà, nhìn Tôn Tâm Nghiên, nói bằng giọng rất tự nhiên:”Chớp mắt đã sắp hết học kỳ đầu của lớp 11 rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-thich-bai-hat-nay/1494632/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.