Chương 120 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Tuyết rơi ròng rã một tháng, phủ một lớp dày trên mái hiên, toàn bộ Bia Lâm Sơn Trang dường như bị bao phủ bởi một làn sương trắng, che khuất đi diện mạo ban đầu. Đêm đã khuya, Cố Nguyên đứng trước khung cửa sổ lớn, nhìn xuống lớp tuyết đọng trên mái hiên. Mặc Lâm vừa tắm xong, quấn mình trong chiếc áo choàng tắm, vòng tay ôm lấy Cố Nguyên từ phía sau. “Vài ngày nữa trời sẽ ấm lên.” “Ừm.” “Đợi tuyết tan, chúng ta cùng đi Linh Nam.” “Được.” Cánh tay Mặc Lâm đột nhiên siết chặt, bế cậu lên, đặt lên bàn làm sách hôn cậu say đắm. “Cố Nguyên, đêm nay đừng ngủ, anh có rất nhiều chuyện muốn nói với em.” Tuy nhiên, Mặc Lâm chẳng nói gì cả, chỉ từng lần từng lần hôn cậu. Cố Nguyên ngoan ngoãn ngửa cổ lên, chìm đắm trong những nụ hôn dày đặc. Cổ cậu bị đối phương cắn, cơn đau khiến cậu bừng tỉnh, nhưng rất nhanh sau đó, chỉ còn lại cảm giác tê dại. Mặc Lâm đem người đặt xuống giường, nắm lấy tay Cố Nguyên đưa lên qua đầu, “Nếu một ngày nào đó anh trở thành kẻ xấu, em nhất định phải g**t ch*t anh.” Cố Nguyên gân cổ, phát ra âm thanh khó khăn, “Ngậm cái miệng quạ đen của anh lại!” Mặc Lâm dùng ngón tay lau đi giọt nước mắt ở khóe mắt cậu, “Chỉ có em mới có thể làm được.” Cố Nguyên cảm thấy Mặc Lâm điên rồi, cậu muốn trốn đi, nhưng lại bị kéo trở lại, giống như người sắp chết đuối dưới đáy hồ, nắm chặt lấy sợi rơm cứu mạng duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-2/3810668/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.