Chương 117 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Có một cảm xúc khó tả chiếm lấy trái tim anh, giống như một cơn bão quét sạch thế giới, còn em, chính là tâm bão. — 《 Tâm bão 》 Trong thư phòng, một ngọn đèn ố vàng đang tỏa sáng, dưới ánh đèn, tiếng lật sách vang lên liên hồi. Đã mười hai giờ đêm, ngoài cửa sổ vọng vào tiếng pháo hoa rộn rã. Đối lập với sự náo nhiệt bên ngoài, căn phòng lại vô cùng lạnh lẽo. Cố Nguyên không mấy quan tâm đến những ngày lễ truyền thống này, khi sống một mình, cậu chưa bao giờ ăn mừng, chỉ sau khi ở bên Mặc Lâm, cậu mới dần dần có những khoảnh khắc mang tính nghi lễ trong cuộc sống. Khi Mặc Lâm không có ở đó, cậu cũng không ăn mừng. Cậu đã đọc gần hết những cuốn tiểu thuyết trinh thám của Quỷ Diện Nam Sênh, cho đến giờ, khi nhớ lại cảnh Ngụy Châu treo cổ, cậu vẫn cảm thấy rợn người. Những chương truyện tự động cập nhật sau khi Ngụy Châu chết ẩn chứa rất nhiều điều mờ ám. Cậu không khỏi liên tưởng đến cuộc đối thoại giữa Mặc Lâm và Trần Nham trong buổi thẩm vấn… Con sóc giả chết… Kẻ sát nhân tạo ra ác quỷ… Nhất định phải tự sát khi mặt trời mọc… Ngụy Châu đã viết cái chết của mình vào sách, giống như một người sáng tạo, kết thúc cuộc đời theo đúng số phận của hắn. Sau khi Ngụy Châu chết, cuốn tiểu thuyết về vụ án giết người ở khách sạn vẫn tiếp tục được đăng tải để hướng dẫn cảnh sát phá án, và vẫn còn rất nhiều bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-2/3810665/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.