Chương 107 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Chu Dung bị Trần Nham cạo trọc đầu, không có tóc, bà ta trông như một quả bầu phản chiếu ánh sáng. Thân hình nặng nề của bà ta ngồi sụp trên ghế, đã rất lâu rồi không nhúc nhích. Vương Nhạc bước vào phòng thẩm vấn, đưa cho bà ta một hộp cơm. Ánh mắt ngơ ngác của Chu Dung cuối cùng cũng lay động khi nhìn thấy dòng chữ “Tiệm Lư Giang lâu đời” in trên hộp cơm. “Ăn đi, ăn xong thì khai báo thành thật.” Chu Dung chậm rãi ngẩng đầu lên, “Tôi phải khai báo gì?” Vương Nhạc kéo ghế ra, chiếc ghế cọ xát với sàn nhà tạo ra một tiếng rít. “Hung thủ chính là cô và Văn Nguyệt.” Đôi mắt sắc như chim ưng của Vương Nhạc nhìn chằm chằm vào Chu Dung, chậm rãi nói: “Nếu một trong hai người chủ động ra đầu thú, phối hợp với chúng tôi điều tra, sau khi sự thật được làm sáng tỏ sẽ được thả, còn người kia sẽ phải ngồi tù, cô tốt nhất nên suy nghĩ kỹ rồi hãy trả lời.” Anh đã thẩm vấn tội phạm nhiều năm, đến nay chưa có ai có thể thoát thân khỏi vấn đề này. Chu Dung siết chặt quai hàm, “Văn Nguyệt đã khai rồi sao?” “Đợi cô ta khai, thì cô sẽ không còn cơ hội nữa.” Chu Dung nhắm mắt lại, siết chặt nắm đấm, dường như đang đấu tranh tư tưởng kịch liệt. Vương Nhạc thấy vẻ mặt ngập đầy tâm sự của đối phương, càng thêm khẳng định Chu Dung có vấn đề. “Vào ngày xảy ra vụ án, camera giám sát đã quay được cảnh cô và Văn Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-2/3810655/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.