Chương 58  Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan  Tấm bùa bị gỡ xuống, người đàn ông cầm nó trên tay và xem xét: “Cái đồ chơi gì đây?”  Đại Lê đưa ống kính đến gần: “Thì ra đây là bút tích của thầy cúng… Cả nhà ơi, có ai biết loại bùa này không?”  Người đàn ông nhét tấm bùa cho Đại Lê: “Đừng làm hỏng, lát nữa còn phải dán lại, kẻo bị người khác phát hiện.”  Đại Lê cười cợt nhận lấy tấm bùa: “Tôi thấy anh có vẻ có kinh nghiệm đấy, có phải thường làm chuyện này không? Trộm mộ à? Thuộc phái nào vậy?”  Người đàn ông liếc xéo hắn một cái, rồi đưa tay ra.  Đại Lê tỏ vẻ xấu hổ: “Cái này… không hay lắm đâu… trước mặt mọi người…”  Người đàn ông hơi cạn lời: “Nghĩ cái gì vậy, đưa thẻ phòng đây!”  Lúc này Đại Lê mới phản ứng lại, đưa thẻ phòng cho đối phương: “Anh cứ thế vào luôn sao?”  “Thế thì sao? Đợi cậu vào, trời sáng mất!” Nói xong, anh ta thò tay vào túi quần lấy ra một chiếc khẩu trang đen đeo vào, rồi đưa thẻ phòng đến gần khu vực cảm ứng.  “Tít… cạch”  Cánh cửa mở khóa, rồi từ từ được đẩy ra.  “Có vào không?” Người đàn ông đứng bên cửa, nghiêng đầu, ra hiệu cho Đại Lê vào trước.  Đại Lê nuốt nước bọt, nhìn về phía Đặng Hiểu phía sau: “Nói cậu đấy, vào đi.”  Đặng Hiểu: …  Người đàn ông hơi cạn lời: “Không phải cậu là blogger thám hiểm à? Sao nhát gan vậy, còn cần trợ lý đi tiên phong?”  Đại Lê cười cợt đáp: “Không phải tôi nhát gan, đây là để tạo hiệu ứng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-2/3810606/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.