Chương 29 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Việc hỏa táng của Hà Mai rất đơn giản, không có hoa tươi, không có vòng hoa, cũng không có bạn bè hay người thân đến viếng. Vì không có nghi thức phức tạp hay hình thức rườm rà nào, nên nhân viên nhà hỏa táng đã đẩy số thứ tự của bà lên trước vài lượt. Ngô Kiều đã sớm nhận được hũ tro cốt của Hà Mai. Một cái bình nhỏ, bên trong chỉ có phần tro của hộp sọ Hà Mai. Ngô Kiều ôm bình tro cốt, lặng lẽ bước ra khỏi khu vực hỏa táng. Cô bung một chiếc dù màu đen lớn, đứng bên vệ đường vẫy xe. Hết chiếc xe này đến chiếc xe khác dừng lại trước mặt cô rồi lại chạy đi, vì thấy trong tay cô bé là một hũ tro cốt, không ai muốn thứ xui xẻo đó xuất hiện trên xe mình. Cô cầm dù, ôm hũ tro, bước đi lạc lõng giữa cơn mưa xối xả, không biết mình nên đi đâu. Về nhà sao? Cô đã không còn nhà nữa, trại nuôi gà đó toàn là máu, cô không dám quay về. Về trường học? Nếu ôm thứ này quay lại trường, chắc chắn sẽ dọa sợ bạn học. Trước đây, cho dù ghét về nhà thế nào đi nữa, ít nhất cô cũng có một mái nhà, còn bây giờ thì thật sự không còn nơi nào để đi. Cô lấy điện thoại ra, bấm gọi cho Ngô Chí Minh. Điện thoại chỉ reo hai tiếng rồi bị cúp máy. Cô lại gọi thêm lần nữa. Lần này Ngô Chí Minh cuối cùng cũng bắt máy: “Mày có thể đừng gọi cho tao nữa được không? Mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-2/3810577/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.