Chương 03 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Rạng sáng 1 giờ, trong căn phòng ngủ yên tĩnh vang lên tiếng chuông điện thoại ồn ào. Quýt béo vốn đang cuộn tròn ngủ gà gật trong ổ bỗng vươn vai lười biếng, kéo căng đôi chân lông xù và cái lưng tròn mũm mĩm. Thấy chủ nhân vẫn chưa tỉnh, nó liền lấy đà nhảy lên giường, kêu meo meo bên tai cậu. Tấm chăn trắng tinh khẽ động đậy, từ bên trong thò ra một cánh tay thon dài trắng muốt. Cánh tay theo phản xạ nhanh chóng vươn về phía tủ đầu giường, chuẩn xác chạm đến chiếc điện thoại đang rung mạnh, rồi trong cơn ngái ngủ bấm nhận cuộc gọi. Là một pháp y, điện thoại của Cố Nguyên luôn phải trong trạng thái mở 24/24. Dù bản thân chưa tỉnh ngủ, nhưng ký ức cơ thể đã giúp cậu kết nối cuộc gọi. “Ai đấy?” Giọng nói uể oải, trầm thấp vang lên trong phòng. Dù qua điện thoại, Mặc Lâm cũng có thể hình dung ra đối phương lúc này đang nằm trong lòng mình, bộ dạng chưa tỉnh hẳn. Giọng của Cố Nguyên rất dễ nghe, đặc biệt là khi vừa ngủ dậy. Âm thanh mềm mại, lười biếng, mang theo chút yếu ớt, dễ khiến người ta liên tưởng đến một con mèo vừa tỉnh giấc, mềm mại, ấm áp. Nhưng Mặc Lâm đành phải phá vỡ giấc mơ đẹp của đối phương: “Chồng em.” Giọng Mặc Lâm vang trong đầu Cố Nguyên một vòng, cậu mới chậm rãi phản ứng lại: “Anh còn biết quay về à?” “Trái tim anh vẫn ở chỗ em, chưa từng rời đi.” “Nói chuyện chính.” Cố Nguyên biết, gọi vào giờ này chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-2/3810551/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.