Chương 117 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan “Đoạn Dương bị ung thư não giai đoạn cuối…chắc em cũng hiểu rỗ, căn bệnh này có thể khiến người ta sinh ra ảo giác. Kẻ thù cuối cùng của Đoạn Dương, chính là bản thân hắn.” Mặc Lâm bình tĩnh đỗ xe vào bãi: “Chúng ta đến rồi.” Trong mắt Cố Nguyên vẫn không có tiêu cự, như thể đang suy nghĩ chuyện gì khác: “Đoạn Dương tự sát, thật sự là vì ảo giác sao?” “Ngoài ảo giác ra, còn có triệu chứng tâm thần phân liệt phát tác từng đợt. Anh đã từng theo dõi hắn, khi lên cơn phát bệnh, hắn sẽ nói chuyện với chính mình trong gương, hành vi thì không thể kiểm soát được.” Ánh mắt Cố Nguyên từ từ lấy lại tiêu cự: “Bệnh nhân ung thư não do tổn thương vùng não, đúng là có thể phát sinh các vấn đề về thần kinh và tâm lý. Báo cáo khám nghiệm tử thi của pháp y Thái Lan cũng đã xác nhận điều này… nhưng tại sao Đoạn Dương lại để lại một tờ giấy ghi con số Ả Rập ‘4’?” Mặc Lâm chỉ mỉm cười nhạt: “Vậy nên, em đang nghi ngờ anh sao?” Cố Nguyên ngẩng lên, dùng đôi mắt đen thẳm nhìn thẳng vào Mặc Lâm: “Cho dù là anh, em cũng phải giữ thái độ nghi ngờ.” Cậu muốn nhìn thấu nội tâm đối phương, nhưng chẳng thể bắt được gì. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng đặt lên vô lăng, gương mặt quá mức tuấn tú kia không hề có biểu cảm gì bất thường, ngay cả nhịp thở cũng không thay đổi chút nào. “Sự nghi ngờ của em là hợp lý, đúng là có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/3923242/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.