Chương 111 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Khi Cố Nguyên bước ra khỏi sân bay, một chiếc xe thương vụ màu đen dừng lại trước mặt cậu. Sau khi xác nhận biển số không sai, cậu đeo ba lô, hai tay đút túi đi tới. “Xin hỏi, là ngài Cố Nguyên phải không?” Người đàn ông mặc vest, đeo kính râm hạ cửa kính xe xuống, lễ độ và thân thiện hỏi. Cố Nguyên không lập tức lên xe mà đứng bên cửa liếc nhìn ghế sau, không có ai. “Ngài Mặc vừa có chút việc đột xuất, nên nhờ tôi tới đón cậu.” Cố Nguyên đặt ba lô xuống, lên ngồi ghế sau. Sau khi xe rời khỏi sân bay, cửa sổ duy nhất đang hạ xuống cũng được kéo lên, chiếc xe thương vụ rộng rãi lập tức trở thành một không gian kín bưng. Cố Nguyên đang nhắm mắt bỗng mở bừng ra: “Anh có thể mở cửa sổ ra được không?” Tài xế lại khóa cửa sổ lại. Cố Nguyên nghe thấy tiếng “cạch” của khóa cửa kính, cả người bất giác rùng mình, cảm giác khó chịu càng lúc càng rõ rệt. Cố Nguyên nói: “Dừng xe.” Cậu đã rất khó chịu rồi, sao còn phải khiến cậu khó chịu hơn nữa? Tài xế này có vấn đề về đầu óc à? Tài xế chẳng phản ứng gì, chỉ đưa tay bật máy phát nhạc trên xe, mở một bản nhạc nhẹ nhàng… Giọng nữ trầm thấp, đầy tang thương, như đang hát một khúc bi ca, nhưng lại không nghe ra cảm xúc bi thương, khiến cho bài hát trở nên vô cùng quái dị. “Tôi là ai… Tôi đang ở đâu… Làm sao để quay về…” Mùi hương từ máy khuếch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/3923236/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.