Chương 102 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan “Anh không đùa đâu,” Mặc Lâm trầm giọng nói: “Nếu em mà định chạy… thì anh sẽ bắt em lại, nuôi em ở nhà như chim hoàng yến.” “Anh đang mơ cái gì thế?” Cố Nguyên đẩy anh ra: “Tìm ai đó chăm mèo giúp em, mấy ngày này em không về nhà ngủ.” Mặc Lâm khẽ nhếch khóe môi, đuôi mắt cong lên: “Tuân mệnh, vợ yêu…” Cố Nguyên nghe thấy hai chữ vợ yêu, chỉ cảm thấy vô cùng khó chịu: “Không phải em đã nói đừng gọi là vợ rồi sao?” “Vậy em gọi thử một tiếng chồng nghe xem, anh sẽ cân nhắc đổi cách xưng hô…” Mặc Lâm chỉ thấy biểu cảm nhỏ trên mặt đối phương lúc này đáng yêu đến lạ. “Không đời nào.” Cậu càng kháng cự, anh lại càng thích… Hiển nhiên Mặc Lâm là không làm gì được Cố Nguyên: “Mấy ngày không gặp anh, trước khi đi, gọi một tiếng chồng nghe xem nào…” Cố Nguyên: “Cút.” “Nếu anh cút rồi, em có nhớ anh không?” “Không.” Mặc Lâm thở dài: “Nhưng anh sẽ nhớ em.” Cố Nguyên cúi đầu, im lặng suy nghĩ một lát: “Vậy mỗi ngày gọi điện cho em một lần, để em biết là anh vẫn còn sống.” “Tất nhiên là phải chủ động liên lạc với vợ yêu rồi…” Mặc Lâm nhìn Cố Nguyên đầy cưng chiều: “Yên tâm, anh sẽ không sao đâu.” “Em có một đề nghị,” Cố Nguyên nói: “Cho em đi theo anh.” Mặc Lâm lập tức từ chối: “Không được, đi theo anh quá nguy hiểm.” “Hình như anh đang nghĩ em quá yếu, em có thể tự bảo vệ mình.” Cố Nguyên nói rất nghiêm túc, nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/3923227/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.