Chương 97 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Vương Nhạc cúp máy, nhìn vào gương chiếu hậu liếc mắt nhìn người đàn ông ngồi ở hàng ghế sau. “Lưu Ái có chị em sinh đôi không?” Vương Nhạc đột nhiên hỏi một câu như vậy. Cha của Lưu Ái vẫn chưa hoàn hồn, phải mất một lúc mới từ từ trả lời: “Ái Ái từng có một đứa em gái. Năm đó mẹ con bé mang thai sinh đôi, nhưng sau này… con bé yếu lắm, lúc tôi ra ngoài đi làm kiếm tiền thì nó bị bệnh mà chết rồi…” Vương Nhạc trầm ngâm một lúc. Lúc này trời đã tối đen, xe cảnh sát đang chạy trên con đường nhỏ vùng quê: “Anh chắc là con bé chết vì bệnh chứ?” “Con bé sinh ra đã không khỏe mạnh như Ái Ái, hay bị bệnh. Lần đó sốt cao không hạ, cuối cùng không qua khỏi. Lúc tôi từ thị trấn chạy về thôn, mẹ con bé khóc đến nỗi không thể dậy nổi. Vì con bé chưa đầy tháng, nên không lập mộ, chỉ tìm một chỗ chôn xuống.” “Là anh tự tay chôn à?” “Không phải tôi. Khi tôi về tới thì đã chôn rồi… Haiz…” Vì tâm trạng của đối phương không ổn, hơn nữa chuyện này khá nhạy cảm, nên Vương Nhạc không hỏi thêm nữa. Phía trước con đường đã đến đoạn cuối, đi thêm nữa là lối mòn, trên đường mòn có hai người đang đứng đợi. “Đồng chí cảnh sát, tôi xuống ở đây được rồi. Hai người đằng trước là người thân tôi. Cảm ơn cậu nhiều.” Cha của Lưu Ái ôm bình tro cốt xuống xe: “Theo phong tục, tôi phải qua ngày thất đầu mới được về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/3923222/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.