Mỗi năm hồng tú cầu nở một dịp, mỗi cây hoa có một nụ hoa, mỗi nụ nở ra nhiều cành, nhiều cành hợp lại mới thành hoa hồng tú cầu, rồi tàn nhanh. 
Cũng như anh, mỗi lần đều là quen nhiều cô, trao nhiều tình... sau khi chán thì rũ bỏ tất cả. 
Em đau, nhưng vì lời ngon ngọt của anh... em tha thứ tất cả, lần nữa tin tưởng, để rồi đau càng đau. 
Em quyết từ bỏ anh. 
... 
"Buông tôi ra!" Cô giật tay mình về. 
"Anh xin lỗi, anh hứa sẽ không làm thế nữa!" Anh ôm lấy cô. 
"Bao nhiêu lần anh hứa rồi? Tôi tha thứ rất nhiều, bốn năm bên nhau, anh tình tứ với bao cô gái? Giờ chia tay chẳng phải anh có lợi sao?" 
Cô đẩy anh ra. 
"Anh biết, anh sai... nhưng cho anh một cơ hội nữa thôi. Anh yêu một mình em thôi mà." Anh níu lấy tay cô. 
"Ai cũng cần có một hạnh phúc hoàn chỉnh, thà chia tay, chứ bên anh tôi chỉ có đau đớn. Còn yêu tôi thì để tôi đi." Cô kiên quyết rút tay về và bước đi. 
Anh nhìn bóng dáng cô mắt dần. 
Ừ, anh yêu cô, vốn dĩ bản tính khỏ bỏ, mỗi lần anh quen người khác thì đều tự nhủ, chỉ một lần thôi... 
Giờ đây mất cô thật rồi... anh làm gì giờ? Trái tim anh đang đau, rất đau. 
Cầm chiếc nhẫn tinh xảo định cầu hôn cô, anh cười xót xa. 
... 
"Anh Vũ, anh say rồi, để em đưa anh về." Giọng nói nhỏ nhẹ của tôi vang lên. 
Tôi nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-cho-vo-toi-doi-mat/3258293/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.