Đoản: #NGÀY_CÒN_TA 
Lời chàng hứa là hư vô thì ta thành vô hồn. 
... 
Năm mười tuổi, ta đã nghe lời chàng hứa với mình. 
"Uyên ca, sau này muội gả cho huynh được không?" Giọng ta ngây thơ. 
"Được, sau này muội sẽ là vương phi của ta." Chàng đã nói vậy 
"Huynh hứa với muội đi." Ta ôm lấy cổ chàng. 
"Ta hứa!" Chàng hứa. 
Nhưng... dừng lại ở đó vĩnh viễn... 
... 
"Nhất bái thiên địa." 
"Nhị bái cao đường." 
"Phu thê giao bái." 
Đại hôn của chàng đã thành, thế nhưng tân nương không phải ta, thê tử của chàng không phải ta làm. 
Chữ hứa hóa thành tro tàn, tình cảm ta trao chàng mờ phai. Thể xác trong quan tài, chỉ có linh hồn đứng nhìn mãi ngày đại hôn. 
Đoản: #Anh_Không_Phải 
"Một căn nhà màu trắng." 
"Bên cánh đồng xanh." 
"Bình yên, không sóng gió." 
"Gia đình êm ấm." 
"Em là tất cả." 
Cho tới khi em không còn là tất cả. 
Anh bước tới, nói lời chia tay, rồi bước đi với người con gái khác. 
... 
Không biết anh còn nhớ không? Chắc là không... Hạnh phúc ấy chỉ là tấm gương vỡ nát, giấc mơ em từng mơ... tình yêu đôi ta từng trao nhau... cả anh nữa đều tỉnh từ lâu rồi. 
Ừ, giờ chỉ em ở đây, cô đơn hiu quạnh trong căn nhà màu trắng này, trái tim vẫn còn vương nhớ anh, em cứ lừa bản thân, anh không phải anh, người cho em niềm vui kia, anh là người lạ, người dưng thôi. 
Em, yêu anh cho đến lúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-cho-vo-toi-doi-mat/3258289/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.