Sau khi đến tháng sáu, nhiệt độ không trùng lặp lại, bắt đầu nóng lên, cuối cùng thì Thiển Thiển cũng thay đồng phục mùa hạ mỏng nhẹ một chút, điều này làm cho Lục Diệp âm thầm kích động một thời gian, cuối cùng thì cuộc sống tẻ nhạt của cậu cũng có chút niềm vui rồi!
Đương nhiên những lời này không có ý là cậu vụng trộm nhìn Thiển Thiển đến chán, dù sao cậu có nhìn Thiển Thiển cả đời cũng không đủ, chỉ là mỗi ngày nhìn thấy mọi người đều mặc đồng phục mùa hè những vẫn nóng, không ngừng quạt, nhưng mà Thiển Thiển vẫn mặc bộ đồng phục mùa thu như cũ, cậu cảm thấy cái áo khoác kia cực kỳ chướng mắt, chỉ hận không thể đưa Thiển Thiển đến nơi hẻo lánh mà cởi cái áo khoác kia ra.
Nhưng mà từ khi Thiển Thiển mặc đồng phục mùa hè, tâm trạng của Lục Diệp tốt lên hẳn, ăn cơm ngon, đi trên đường cũng cảm thấy mát mẻ.
Quả nhiên không nhìn thấy màu sắc của nội y thì cuộc sống không hoàn chỉnh mà!
Lục Diệp ngồi nghiêng ở phía sau Thiển Thiển, một tay chống cằm, tầm mắt rơi vào dây áo ngực màu hồng nhạt như ẩn như hiện ở trong áo trắng của Thiển Thiển, ở trong lòng thỏa mãn cảm thán.
Hiện tại cuộc sống tạm ổn hơn so với thời gian trước khi Thiển Thiển thay đồng phục mùa hạ, điều này không chỉ dễ chịu ở một hai điều, khi đi học, cậu có thể nhìn chằm chằm vào sau lưng của Thiển Thiển, nghiên cứu hoa văn cùng màu sắc trên áo ngực của Thiển Thiển,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ngoc-biet-yeu/3225937/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.