Vào đầu năm mới, cả nhà Thiển Thiển đồng ý lời mời đến nhà của của bác hai ở Hạ Môn chơi hơn một tuần, sau khi trở về, kì nghỉ đông cũng vừa đúng lúc kết thúc.
Đêm trước ngày khai giảng, Thiển Thiển tiếp thu đầy đủ những lời giảng giải, ngày hôm sau lúc nào con dế kêu thì tự cô phải thức dậy, làm như thế kết quả là lúc cô mặc quần áo cũng ngủ gà ngủ gật, lúc đánh răng cũng ngủ gà ngủ gật, lúc ăn sáng cũng ngủ gà ngủ gật, hoặc là lúc đi ngoài đường cũng ngủ gà ngủ gật luôn, nếu không phải trên đoạn đường ấy cô được Nhạc Kỳ Sâm kéo, nói không chừng cô đã đâm vào cột điện rồi.
Đi đến cửa lớp 10C7, cửa phòng học đã mở rồi, nhưng mà nhìn bên trong vắng vẻ quá. Thiển Thiển dừng lại, nghi ngờ nhìn vào bên trong một chút, trong phòng học chỉ có một mình Lục Diệp, cậu ngồi ở chỗ ngồi bên cạnh giữa tổ hai, khom người nghiêng đầu, lén lút nhìn xung quanh hộc bàn.
Thiển Thiển nghi ngờ trừng mắt nhìn, mới nhớ đến chỗ cậu ấy đang đứng là chỗ mà mình đã ngồi vào học kì trước.
Gần như trong nháy mắt ánh mắt của Thiển Thiển dừng trên người của Lục Diệp thì đã bị Lục Diệp phát hiện ra rồi, cậu cảnh giác ngẩng đầu lên, thấy rõ người phía sau là ai rồi, thân thể cậu không thể không có chút cứng nhắc một chút, ánh mắt lạnh nhạt chuyển sang dịu dàng, tay trái lặng lẽ nắm thành quyền giấu ra sau lưng, trong tay cậu đang nắm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ngoc-biet-yeu/3225918/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.