Rồi sau đó, Thiên Phong còn nói Hoàn Trạch đủ loại ưu việt, hoàn toàn một bộ dáng tác hợp. Nhiếp Song chịu tính tình nghe xong, có lệ vài câu, lòng tràn đầy hờn giận trở về phòng.
Trong phòng, nữ đệ tử gọi “Vân Tiên” đang thu thập quần áo của nàng, thấy nàng tiến vào, liền ngẩng đầu hoán một tiếng: “Nhiếp sư tỷ.”
Nàng ấy ước chừng mười bốn mười lăm tuổi, bộ dạng thượng tính thanh tú, nhưng nàng ấy chưa thi phấn trang điểm, thêm một thân hắc y, không khỏi có vẻ có chút mộc mạc. Nghe nàng ấy mới vừa rồi kêu Hoàn Trạch “Sư đệ”, xem ra bối phận tiểu tử kia còn không phải thấp bình thường a…
Vân Tiên buông xuống quần áo trong tay, sợ hãi đi đến trước mặt Nhiếp Song, nói: “Thực xin lỗi a, sư tỷ. Nếu sớm biết Hoàn Trạch sư đệ sẽ như vậy, ta như thế nào cũng sẽ không đáp ứng cho hắn đến đây.”
Nhiếp Song bất đắc dĩ thở dài, trong lòng lại nghĩ tới chuyện lúc trước, không khỏi cáu giận. Nàng đi đến trước bàn ngồi xuống, nhíu mày không nói.
Vân Tiên thấy nàng như thế, dũ phát hối hận, “Sư tỷ, ngươi đừng tự giận mình a…”
Nhiếp Song nghe lời này của nàng ấy, ngước mắt hướng nàng ấy cười cười, “Ta không tức giận. Ngươi chớ để ở trong lòng.”
Vân Tiên thở ra, vỗ vỗ ngực, “Tốt quá.” Nàng ấy nói xong, tiếp tục thu lại, ngoài miệng nói, “Kỳ thật chúng ta đều cảm thấy, sư tỷ có thể cùng sư phụ song tu thật sự là quá tốt. Sư phụ vẫn không có tìm được người nội tâm tương hợp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nao-may-man-ket-thanh-doi/98365/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.