Nhỏ cười và nói:
- Dạ! mấy đại ca cho em đi về ạ!
Tên cận vệ lúc này ko chịu nổi nữa nói:
- Ngươi...ngươi thật là vô lễ, tội đầy trồng chất sẽ phải bị xử phạt theo đúng quy tắc trường này.
- Ê! ta bảo: Hữu duyên thiên lý ăn viên gạch. Chém gió liên thiên tát lệnh hàm. Cùi chỏ sang ngang răng li biệt. Đầu gối lên môi vĩnh biệt hàm. Nhỏ chỉ vào tên cận vệ nói
Thì tự dưng viên ngọc mà nhỏ nhặt được rơi ra, tên cận vệ nhìn thấy nói:
- Ngươi nhặt được nó ở đâu? Đưa đây trả nó lại đây, đây là ngọc của trưởng lão ta.
- Ô! thế hả. Nhỏ ngạc nhiên
- Chứ còn gì nữa, trả lại đồ đây, đồ ăn trộm. Tên cận vệ nói.
Mặt nhỏ tối sầm lại, sát khí nổi lên, sủng vật nhốn nháo nói:
- Thôi xong, Thần chết ơi xin đừng đón tụi em được ko, tụi em còn muốn sống nưa cơ.....bọn em chưa có ghệ nữa mà huhu.
Nhưng nhỏ lại trở lại bình thường, cười nói:
- Ấy da! Ta thấy ngươi đòi đồ nhiệt tình quá nên thôi vậy ta.....ko trả đâu,người ta có câu: Nhặt được của rơi mang ra đấu giá.
Có 1 ông thầy bụng phệ nói:
- Xú nha đầu kia! Đã vô lễ với trưởng lão mà ngay cả đồ của trưởng lão cũng lấy luôn hả?
- Hazz! Ngày xưa bụng phệ làm quan. Ngày nay bụng phệ không sơ gan cũng tiểu đường. Nhỏ nhìn ông thầy bụng phệ nói.
Ông thầy bụng phệ tức đến uất cả máu. Lần này, đến được thầy của nó lên tiếng:
- Nguyệt Băng! mau về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-xuyen-khong-tinh-nghich/99801/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.