Nhỏ sau khi trả thù được xong liền rất vui vẻ. Đột nhiên nhỏ trầm lại thở dài nói:
- Hazzz....Tự dưng ta nhớ con gà làm bằng bột chè lam mà ta mất công sức, hao tổn khí lực để lặn ra nó trong vòng....1 phút mà hồi ở trên thiên giới quá.
- Vậy thì chủ nhân, để tụi em bay lên thiên giới lấy cho. Sủng vật nói.
- Khỏi cần nó ngoẻo rồi, còn đâu nữa mà lên lấy. Nhỏ buồn nói.
- Ố! Ủa kì zậy tại sao nó lại biết ngoẻo mà trong khi nó làm bằng bột chè lam cơ mà. Sủng vật ngạc nhiên.
- Ta kể cho mà nghe, đợt đó vào 1 buổi sáng ta làm ra nó, ta chạy khoe khắp thiên giới, âm giới, long cung. Xong rồi chiều về, ta thấy phụ vương( Long Vương) đang làm gì đó ta mới ra trêu cha ta, ta nói:
Cha! con biết rồi nhá, sao cha nỡ lòng ăn mất con gà của con. Thì giời ơi là giời, ổng quỳ xuống ngay và khóc xin lỗi ta. Thế là mịa nó, chạy ngã sấp mặt ra xem con gà thì....nó chỉ còn vụn bột chè lam thôi. Mà nhắc tới âm giới lâu rồi cũng chưa xuống chơi, nên hôm nay cta xuống chơi đi.
Đúng lúc đó, có 1 ông thần chết đi ngang qua, ko ai bảo ai nhỏ và đám sủng vật liền chạy ôm chân ông thần chết nói:
- Ối! Thần chết đại nhân ơi, xin ngài cho chúng tôi xuống âm phủ, chúng tôi chết được 1 năm rồi, sống ở đây khổ lắm, vì chúng tôi......sợ ma lên thấy khổ.
Ông thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-xuyen-khong-tinh-nghich/2125907/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.