cuộc sống nhàn rỗi thật không có mục đích sống thật khó chịu. Lâm Hiên quyết trốn nhà đi tìm việc, nói là trốn đi nhưng thật ra là phải xin phép phụ huynh. Cô được đưa đến công ty làm thực tập sinh, khi bé cô chưa từng đến công ty, ba bảo con gái không học cũng tốt lớn lên tìm một người chồng thật tốt để nương tựa là đủ rồi, nhưng quan niệm ấy cô không đồng ý,con gái không phải lúc nào cũng mền yếu, đàn ông cũng chỉ là con người không phải thần thánh, lấy tư cách gì cô phải cô phải tôn sùng. Sau khi cha mẹ qua đời cô ở cô nhi viện, sau đợt bệnh cô luôn ra sức học tập, cô thi đại học chuyên ngành về ngoại ngữ, cô yêu thích và học nhiều ngôn ngữ của các nước trên Thế Giới nhưng sau đó vì muốn giúp anh ấy hoàn thành ước mơ cô lại lấn sân sang lĩnh vực ca hát. Những lúc rảnh cô thường đăng kí lớp học vẽ và đến đó mõi ngày, Lâm Hiên rất có năng khiếu vẽ. Các thầy thường khen ngợi cô, không lấy làm kiêu hãnh cô vẫn chăm chỉ học hỏi. Kết quả cô lại học được nghề tay trái là một hoạ sĩ giống như mẹ cô. Hôm nay chợt nhớ rằng từ, từ khi cô gặp mẹ, không thấy bà ấy vẽ nữa.
-Này con gái, nghĩ gì mà chuyên tâm đến cả ba cũng không nhìn thấy
Ông Lâm, xuống phòng kế toán xem con gái yêu học tập đến đâu rồi
- con đang nghĩ, mẹ không vẽ tranh nữa sao?
-chuyện đó ba cũng không rõ, con cứ đi hỏi bà ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-xuyen-khong-may-man/177731/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.