Sáng rồi sao? đau đầu quá,toàn thân đều đau nhức. Lâm Hiên, Cố gắng mở đôi mắt xinh đẹp của mình ra, chớp chớp hai cái để thích nghi với ánh sáng. Câu hỏi đầu tiên trong đầu của cô xuất hiện là: mình đang ở đâu? cô ngồi dậy, mắt mở to hoảng hốt. Cô bị bắt cóc rồi sao? Không thể tưởng tượng được, cô đang ở trên một chiếc xe ô tô, bên trong chậc chội, mùi rượu nồng nặc, không khí toả ra lạnh thấu xương. Đưa tay mở cửa xe, ông trời ơi ai lại khoá trái cửa rồi. Không một bóng người trong xe, giơ cánh tay đau nhức gõ mạnh vào cửa kính mong sao có ai đến giúp thoát khỏi cái không gian tù túng này. Nhìn xuyên qua ô cửa sổ màu đen, đường này có vẻ vắng người, không thấy ai qua lại cơ hội được cứu của cô giảm đi một nữa. Lâm Hiên Cố gắng gội, mặt dù cổ hộng của cô như muốn đứt ra.
- cứu tôi với, tôi bị nhốt trong này. Cứu tôi với!!!!
Không một ai đáp lời hồi âm của cô, đôi mắt của co đỏ hoe, nước mắt chực trào ra, trong lòng chỉ có tuyệt vọng cùng sợ hãi đang lấn ác lý trí,Lâm Hiên cô chưa từng sợ ai, chưa từng khóc trước mặt ai. Khi ba mẹ cô qua đời năm cô 15 tuổi, đó cũng là lần cuối cùng người ta thấy một cô bé đáng thương ngồi cạnh đôi quan tài của cha mẹ mình khóc thê lương. Lâm Hiên lại nhớ đến ngày tai nạn xe khủng khiếp, cô cố gắng nép mình trong chiếc xe, đôi tay ôm choàng lấy thân hình nhỏ nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-xuyen-khong-may-man/177726/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.