Kim chủ
“Ngày mai tôi sẽ đưa hai người đi gặp kim chủ mà hai người nói, đi ngủ đi.”
Hàn Giang đột nhiên lên tiếng, làm hai người giật mình.
“Anh ơi! Anh vẫn chưa ngủ à!”
Trần Trừng có chút bực tức, thật là, đột nhiên lên tiếng làm người ta sợ hết hồn!
Mèo con Kute
Lý Lạc Lạc phụ họa, “Tổng giám đốc Hàn, sao anh vẫn chưa ngủ?”
Hàn Giang:…
Cô đoán xem? Hai người hoàn toàn không nhận ra rằng, chính tiếng nói chuyện của họ đã làm Hàn Giang mất ngủ.
“Tôi không muốn ngủ.”
Hàn Giang ngửa đầu nhìn trần nhà, cảm thấy câu này là lời giải thích phù hợp nhất.
Ào… không muốn ngủ à.
Lý Lạc Lạc ngồi dậy bật đèn phòng ngủ, khoanh chân ngồi trên đệm trải sàn, gõ chữ hỏi diễn biến tiếp theo.
Trần Trừng cũng khoanh chân ngồi dậy, nhìn thấy tin nhắn cô gửi.
“Có gì mà diễn biến tiếp theo chứ, chắc chắn sẽ rời khỏi thành phố K thôi, đi đến thành phố khác.”
“Thành phố K lớn như vậy, dù cô ta có ẩn mình ở góc nào đó, thật ra cũng không ai biết đâu.”
Lý Lạc Lạc nói ra suy đoán của mình.
Hai người bạn cứ thế bàn luận không ngừng, Hàn Giang mở mắt, không biết nên làm gì.
Hai người lải nhải một lúc lâu, Lý Lạc Lạc cuối cùng cũng nhớ ra câu đầu tiên Hàn Giang đã nói.
“Khoan đã!”
Lý Lạc Lạc ngắt lời Trần Trừng, cô quay đầu nhìn về phía Hàn Giang, “Tổng giám đốc Hàn… anh vừa nói… ngày mai đưa chúng tôi đi gặp kim chủ?”
Cô vừa nói vậy, Trần Trừng cũng nhớ ra, Hàn Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-xui-xeo-va-ong-chu-lanh-lung/4795419/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.