Bên trong phòng ăn, chỗ góc kín đáo nhất có hai người ngồi –
"Rất xin lỗi, dường như cô cảm thấy rất lo lắng đối với chuyện tôi tìm cô."Xích Diễm ung dung nhìn Nhã Văn, trong giọng nói không có bất kỳ áy náy.
Nhã Văn không nhịn được ở trong lòng mắng người đàn ông ngồiđối diện này. Cô đang đi dạo phố thì bị Môn chủ Tông Nham môn như anhcho mời tới uống trà, cô có thể không sợ sao?
Ban đầu cô nghĩ Cẩn ở đây, không ngờ sau khi cùng anh đi tới phòng ăn mới phát hiện, chỉ có một mình anh, điều này khiến cho cô khó hiểu lại sợ hãi?
Nói không chừng, anh muốn tìm cô báo thù chuyện năm đó cô phản đối Cẩn ở chung với anh.
"Đúng, đúng có chút sợ." Nhã Văn cười cứng ngắc.
"Thật ra thì, tôi có chuyện muốn hỏi cô, là về chuyện của Cẩn." Xích Diễmchăm chú nhìn Nhã Văn, anh tin tưởng cô nhất định biết nguyên nhân vìsao ba năm trước Cẩn rời khỏi anh.
"Cẩn? Anh nói là Cẩn? Cẩn thếnào? Anh chẳng lẽ lại khi dễ cô ấy! Tôi cảnh cáo anh! Chính anh uy hiếpcô ấy gả cho anh, anh cũng đừng khi dễ cô ấy nữa, anh đã làm Cẩn bị tổnthưởng một lần, cô ấy sẽ không thể chịu đựng bị anh làm thương tổn lầnnữa đâu. Mặc dù anh là Môn chủ Tông Nham môn, mà tôi cũng thật rất sợanh, nhưng mà . . . . . Nếu như anh lại khiến cô ấy đau lòng, tôi, tôituyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh!" Nhã Văn giống như gà mẹ chỉ bảo vệcon gà con, dáng vẻ như muốn tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-xinh-dep-cua-mon-chu/10125/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.