Mộng Hoàn đứng chết trân ra đó, tay siết chặt, cơ thể có hơi run rẩy. Cô cảm thấy cuộc sống này thật bất công, tại sao đi đâu cô cũng gặp phải người đàn ông này! Dường như cả thế giới xa hoa này đều là địa bàn của anh ta.
Lâm Đình nhìn thấy dáng vẻ không phục của cô thì càng muốn biến cô thành một kẻ đê hèn, thảm thương hơn, anh muốn cô biết rõ hậu quả của việc bám đuôi anh là gì.
Nhưng vốn dĩ... Mộng Hoàn đâu cố tình theo dõi anh, tìm cách tiếp cận anh, cô chỉ là... muốn làm việc và có một ít tiền, vậy mà... mọi chuyện lại trùng hợp đến mức khiến anh hiểu lầm cô từ hiểu lầm này sang hiểu lầm khác.
Lâm Đình cất giọng lãnh khốc, nơi đáy mắt anh ta hiện lên vẻ chán ghét đến tận cùng.
- Không uống??
Quả là một người quyền lực, ngay cả giọng nói nhẹ nhàng cát lên thôi cũng đủ khiến người ta không thể không phục tùng mệnh lệnh.
Mộng Hoàn khẽ giọng run run vừa bất khuất không tuân nhưng lại vừa sợ hãi không thôi.
- Tại sao tôi phải uống?!
Anh ta khẽ cười, nụ cười lạnh lẽo như một tảng băng trôi.
- Ồ! Chậc! Vậy thì phải kêu quản lý và chủ quán bar đến thôi! Phải bắt ông ta dẹp quán rồi, quản lí nhân viên kiểu này thì còn làm ăn gì cơ chứ!?
Anh ta nói vậy là đang cảnh cáo Mộng Hoàn?!
Thế thì toang rồi, Mộng Hoàn là một người không thích người khác vì mình mà bị liên lụy, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-xau-xi-la-ban-gai-tong-tai/2648641/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.