Vì Lâm Đình không muốn ai biết chuyện Mộng Hoàn bị thương nên anh đã tự mình chăm sóc cho cô. Cho đến hai người sau Mộng Hoàn mới tỉnh. 
Mộng Hoàn đảo mắt nhìn quanh, không biết mình đang ở đâu, là thiên đường hay địa ngục. 
- Mình... chết rồi sao??? 
Cạch! 
- Chết? Cô muốn tôi trở thành một kẻ sát thê sao, vừa lấy vợ mấy ngày đã trở thành một tên goá vợ? 
Mộng Hoàn giật mình ngồi dậy thì lại đụng đến vết thương. 
- Á! 
Lâm Đình nhanh chóng bước đến đỡ cô. 
- Ngồi im đấy đi, đừng cử động lung tung. 
- Đây là đâu? Sao tôi lại ở đây? Còn anh sao anh lại có mặt tại nơi này? 
- Không cần hốt hoảng, đây là nhà tôi, chính tôi đã cướp cô về từ tay diêm vương đấy. 
Mộng Hoàn vừa tỉnh dậy nên đầu óc vẫn còn choáng váng, cô vẫn chưa hiểu hết những gì mà cô nghe được. 
- Anh... đã cứu tôi hả? Anh... đã đến Tưởng gia? 
- Cô đừng tưởng bở, tôi không có rảnh rỗi như vậy, là vì hôm đó nội muốn tôi đưa cô về ăn cơm nên tôi mới phải sức như vậy thôi. 
- Ồ! Tôi biết ngay mà. Nhưng dù sao... cũng cảm ơn anh. Nhờ có anh mà tôi lại được nhìn thấy ánh nắng mặt trời. 
Lâm Đình gõ vào trán Mộng Hoàn một cái, nhăn nhó, khó chịu. 
- Cô bị ngu à, toàn nói những lời nhảm nhí, cô không biết chống lại bọn họ à, bây giờ cô đã trở thành Lâm thiếu phu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-xau-xi-la-ban-gai-tong-tai/2648591/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.