Hai ngày sau, vào buổi chiều. Mộng Hoàn sau khi làm việc xong, cô đã bước ra ngoài định lấy nước uống rồi trở về phòng đánh một giấc. Ai ngờ đâu..
- Á!!!
Cô lại thấy ở trong nhà có một người đàn ông, khiến cho cô giật thoát tim, còn tưởng đâu là trộm, không ngờ đó là Lâm Đình.
- Cô hét toáng lên như vậy làm gì? Chưa thấy trai đẹp bao giờ à?
- Xì! Anh bị bệnh tự luyến vừa thôi, tôi còn tưởng anh là trộm đấy.
- Trộm?
Mộng Hoàn thong thả bước đến bàn và rót nước uống.
- Anh có chuyện gì à? Đến đây làm gì?
- Nội lại muốn tôi dẫn cô về nhà ăn bữa cơm tối.
- Sao chứ? Tối nay à???
Lâm Đình nhìn cô một lượt, tóc tai thì bù xù, mặc đồ thì lượm thượm như một bà thím khiến anh không thể không bĩu môi chế giễu.
- Cô như này không khác những tên ăn xin một tí nào. Mau chuẩn bị đi, đừng để trễ.
- Ở nhà chỉ cần thoải mái là được, dù sao cũng đâu có ai nhìn thấy, không làm mất mặt anh đâu.
Nói xong, Mộng Hoàn liền vào trong thay đồ, sửa soạn lại tóc tai và tô một ít phấn, điểm một ít son lên mặt.
- Đi thôi!!!
Nhưng khi vừa bước ra, anh ta đã bỏ vào tai cô một chữ.
- Xấu!!!
Mộng Hoàn không thèm nói chuyện với anh ta chỉ mỉm cười cho qua rồi bước đi tiếp.
- Đứng lại.
- Còn có chuyện gì? Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-xau-xi-la-ban-gai-tong-tai/2648582/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.